Liên Kiều khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn nhìn người đàn ông đang áp sát lại mình, một luồng nhiệt nóng từ bàn tay anh xuyên thấu qua người cô, xuyên qua bộ đồng phục càng cảm nhận rõ hơn, nóng hơn nữa.
Nhìn vào đôi mắt anh Liên Kiều không khỏi thở dài, ah~ người đàn ông này thực đẹp giống như một thiên thần.
"Anh dạy tôi? Anh dạy tôi cái gì?" Cô kinh ngạc mà nhìn anh, trong lúc nhất thời không hiểu nổi hàm nghĩa trong lời anh nói.
Nụ cười nhạt dần lan tràn trên môi, ánh mắt sâu không lường được, môi mỏng khẽ động:
"Dạy cô —— làm thế nào để trở thành người đạt tiêu chuẩn!" Anh khẽ mở môi mỏng, trên mặt tràn ngập vẻ yêu mị của đàn ông thành đạt.
Đầu óc Liên Kiều càng mơ hồ, xoay như mòng mòng: "Còn cần phải học sao?"
Làm có cái gì khó không phải là xác định quan hệ là tốt rồi sao? Tuy rằng cô không có kinh nghiệm yêu đương cũng không có yêu qua người đàn ông nào. Nhưng cô chính là nghiên cứu sinh đó, cũng xem qua kinh nghiệm yêu đương của các đồng học là tốt rồi.
"Vậy cô nói thử xem, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn thấy bộ dáng gần như là ngu ngốc của cô, không khỏi cười ra tiếng hai tay khoanh trước ngực.
"Ừhm"
Liên Kiều theo bản năng mà liếm liếm bờ môi lại không biết hành động vô tâm vô phế như vậy đã khiến ánh mắt của Hoàng Phủ Ngạn Tước trở nên căng thẳng.
"Tôi biết!"
Cô một chút cũng không nhận ra sự khác thường của Hoàng Phủ Ngạn Tước còn cả ánh mắt rực lửa kia, hưng phấn nói:
"Hiện tại tôi có thể quang minh chính đại mà mang anh ra ngoài, anh giúp tôi bắt nạt cây đu đủ cái kia được không? Cô ta luôn lấy Hoàng Phủ Ngạn Tước ra để trêu tức tôi, mà cô ta cùng Hoàng Phủ Ngạn Tước chính là một dạng ngu ngốc như nhau, để xem cô ta có thể tới trình độ nào nữa."
Một câu nói của Liên Kiều khiến Hoàng Phủ Ngạn Tước suýt chút nữa thì hộc máu, nhưng trên mặt lại có một tia hứng thú:
"Đây là lý do của cô?"
"Ách?"
Khuôn mặt tuấn tú của anh đột nhiên phóng đại trước mặt cô, vẻ mặt bình tĩnh khiến Liên Kiều không khỏi hoảng hốt một phen, người đàn ông này~ ánh mắt quả thực quá sắc bén đi.
Bàn tay to chậm rãi ôm chặt lấy cô, khiến cả người cô gần anh hơn, tay còn lại rút ra véo véo hai má cô. Cảm giác mềm mịn như tơ này khiến anh không khống chế nổi muốn di chuyển ngón tay xuống dưới bờ môi anh đào hồng đỏ mê người, nhẹ nhàng giữ lấy.
Trải qua quá trình diuj dàng này bờ môi có chút ẩm ướt, mà cử chỉ vô tâm vô phế của cô khiến anh khắc sâu cảm giác này nếu hôn đi.
"Nha đầu ngốc, bước đầu tiên chính là hôn môi."
Giọng nam trầm thấp mang theo khát vọng mà chính anh cũng không biết nhẹ nhàng phun ra từng chữ, khiến hai hàng long mày của cô khẽ lay động.
Đại Sát phong cảnh
"Ách? Hôn môi?"
Liên Kiều trừng mắt thật to, cô không nghĩ tới việc đầu tiên lại là hôn môi? Cùng với Cung Quý Dương đẹp trai này?
"Wow!! Là cảm giác gì?"
Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn cô với vẻ kinh ngạc sau đó cười nói: "Nha đầu không phải cô chưa từng hôn qua chứ??"
Nhìn bộ dáng ngây ngô của cô chắc chắn không có kinh nghiệm hôn môi, nghĩ đến đây Hoàng Phủ Ngạn Tước không biết vì cái gì có một cỗ vui sướng mãnh liệt tràn qua.
"Ách?? Ai, ai nói tôi không có hôn qua, này này, anh, anh không cần đến gần tôi quá như vậy."
Liên Kiều không muốn người khác biết mình không có kinh nghiệm nào, có đánh chết cô cũng không có thừa nhận bản thân không có tý xíu kinh nghiệm hôn môi nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!