Chương 8: (Vô Đề)

Bầu trời xanh trong không một gợn mây, khắp nơi gió nhẹ hiu hiu, cuộc thi vận động toàn trường đã bắt đầu, khi cuộc thi vận động kết thúc cũng là kỳ nghỉ lễ vui vẻ đến, đây là chuyện mà các sinh viên thích nhất.

Môn thi cuối cùng trong cuộc thi vận động là bơi lội, đây cũng là môn thi được các bạn sinh viên quan tâm nhất.

"Này, củ cải nhỏ, dựa vào cô mà muốn thắng tôi? Tôi nghe nói cô nước đến chân mới nhảy nha!" Thù Đế trên người mặc bộ đồ bơi xin đẹp, lộ rõ dáng người đáng để kiêu ngạo, mặt khinh khỉnh nhìn Liên Kiều đứng ở cạnh bên.

Cô ta có năng lực gì mà có thể hấp dẫn vị khách mời mà hiệu trưởng đặc biệt mời đến để trao học bổng Cung Quý Dương? Luận tướng mạo, cô Liên Kiều này tuy cũng xinh xắn nhưng cũng không có gì quá xuất chúng, luận dáng vóc, nhìn bộ dạng cô ta thế này, dáng người không cao, chỉ như một phụ nữ còn chưa trưởng thành, chỉ có thể gọi là cô nhóc, tuyệt không thể coi là phụ nữ!

Cho nên Thù Đế vừa nhìn thấy cô đã nghĩ đến củ cải nhỏ.

Liên Kiều khịt mũi: "Tôi nghĩ thắng một người ngực to não nhỏ như cô thì dư sức!"

"Cô nói gì?"

Thù Đế hận không thể một phát đẩy cô xuống nước, lại còn dám nói cô ngực to não nhỏ, cô nói thế nào cũng là một nghiên cứu sinh của khoa y.

"Thù Đế, thôi đi, ban giám hiệu đang nhìn xem, đừng nháo nữa!" Một đồng bọn của Thù Đế bên cạnh nói.

Đứng bên cạnh Liên Kiều là Phi Nhi, cô cũng ném về phía Liên Kiều một ánh mắt cảnh cáo, bảo cô đừng làm loạn.

Liên Kiều cũng liếc nhìn Thù Đế, sau đó quay mặt về hướng khác, thật là nực cười, cô nếu không thắng được cái cô "Đu đủ" này thì không phải là quá mất mặt sao.

Qua chuyện lần trước bị chìm trong nước, Liên Kiều đã hết cảm giác sợ nước, cô vốn là một người thông thạo bơi lội, đừng nói là thắng cô "Đu đủ" này, muốn đoạt chức quán quân cũng không phải quá khó khăn, xem ra chuyện bị chìm này chỉ có lợi không hai, để cô nhớ lại một đoạn dĩ vãng, đau khổ khóc một trận nhưng lại khiến cô có lại dũng khí bơi lội.

Thực ra tất cả đều phải cảm ơn cái tên Cung Quý Dương kia, chỉ là … từ lần trước chọc giận hắn đến giờ đã không thấy bóng dáng hắn đâu.

Mà mấy hôm nay lúc tập bơi cũng không thấy hắn, hỏi quản gia trong biệt thự, quản gia cũng chỉ nói thiếu gia rất bận, mỗi ngày đều về nhà rất muộn.

Liên Kiều cho đến giờ cũng không hiểu mình đắc tội với hắn chỗ nào! Người đàn ông này, nói trở mặt liền trở mặt, ai nói lòng dạ đàn bà khó lường, lòng dạ đàn ông so với kim trong đáy nước còn khó dò hơn.

Nghĩ đến đây Liên Kiều bụng đầy lửa giận. Bởi vậy mới nói, hôm nay cô nếu như cả "Đu đủ" cũng không thắng được thì cơn giận này không biết phải phát tiết vào đâu.

"Chuẩn bị …" Trọng tài giơ cao súng hiệu.

Tất cả sinh viên tham gia thi đấu đều làm tốt chuẩn bị.

"Phằng …" Một tiếng súng, các nữ sinh viên đều xinh đẹp như nàng tiên cá nhảy xuống nước, từng bóng từng bóng người nhanh chóng lướt về phía trước.

Đội cổ vũ đã sớm ở bên hồ nhảy nhót la hét cổ vũ, nhất thời tiếng cổ động, tiếng hoan hô lấp hết những âm thanh khác.

Lần thi đấu này là bơi hỗn hợp, là thi đấu toàn năng bao gồm bơi bướm, bơi sải, bơi ếch và bơi ngửa, mỗi kiểu bơi ¼ cự ly, mà các thí sinh phải thực hiện đầy đủ 4 kiểu bơi này, ai đến đích trước là người thắng cuộc.

Mỗi sinh viên thi đấu đều là rất giỏi, cách biệt về khoảng cách cũng không đáng kể, cho đến vòng thứ hai mới bắt đầu kéo dãn khoảng cách.

Dẫn đầu là Thù Đế và Liên Kiều hai người, hai cô bám đuổi nhau thật sát, tất cả sự chú ý của mọi người đều rơi trên người hai người bọn họ.

Phát giác ra Liên Kiều có thể theo kịp tiết tấu và tốc độ của mình, lòng Thù Đế càng tức giận, nha đầu đáng chết này không phải là mới học bơi sao? Thế nào lại bơi được nhanh như thế?

Mà Liên Kiều bên này lại để hết tâm tư vào việc thi đấu, qua mấy ngày luyện tập, cảm giác quen thuộc khi tiếp xúc với nước đã quay về, cô từ nhỏ đã thích nước, thích bơi lội, tuy nói chuyện phát sinh năm cô mười tuổi là một đả kích trí mạng nhưng dưới sự giúp đỡ của người đàn ông đó, cô rốt cuộc cũng đã xua đi hết bóng ma, ừ, nếu như lần này có thể thắng, nhất định hắn sẽ rất vui đi, chắc là sẽ không giận mình nữa!

Nghĩ đến đây Liên Kiều càng có thêm động lực, cô vận thêm sức, đẩy nhanh tốc độ.

Ở đường bơi kế bên Thù Đế rõ ràng cảm thấy khoảng cách càng lúc càng xa, cô cả kinh thất sắc, thậm chí chậm lại động tác, hung hắn gầm lên: "Nha đầu thối, một cuộc thi cũng không nhường ta!"

Đáng tiếc Liên Kiều đang chìm trong thế giới của mình, căn bản là không nghe được tiếng kêu của cô ta.

Thù Đế tức giận nhìn khoảng cách giữa hai người, cô biết cho dù bây giờ mình cố gắng đến mấy cũng không đuổi kịp nữa, cũng là nói … cô thua rồi.

Quả như dự đoán, vòng cuối cùng Liên Kiều là người đến đích trước, tiếng hoan hô và vỗ tay vang dậy toàn trường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!