Chương 32: (Vô Đề)

Còn 1 phần nữa là hết quyển 5 rùi, mục tiêu là hết quyển 6 sẽ nghỉ Tết, mong mọi người ủng hộ Tina nhiều.

***

Đúng vậy, nếu Hoàng Phủ Ngạn Tước không nổi hung với cô, cô quả thật rất thích ở bên cạnh hắn.

Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy cô cười, trong mắt vẻ đắc ý càng rõ rệt, hắn tiếp tục nói: "Nếu như đã thích, vậy thì phải ở bên nhau chứ, mà phải làm thế nào mới đảm bảo hai người sẽ vĩnh viễn ở bên nhau?"

Liên Kiều nghe xong, không chút suy nghĩ nói, "Ờ, như vậy, có phải anh muốn làm bạn trai của em?"

"Vậy còn chưa đủ!" Hoàng Phủ Ngạn Tước cười nói.

"Nhưng học trưởng Kiều Trị nói, hắn muốn em ở bên cạnh hắn, cho nên mới làm bạn trai của em!" Liên Kiều nghiêm túc nhìn hắn.

Có trời mới biết, câu nói này khiến cho Hoàng Phủ Ngạn Tước bất mãn đến cỡ nào …

"Nha đầu, em chỉ có thể ở bên cạnh anh, biết không?"

Liên Kiều vội hỏi: "Vậy học trưởng Kiều Trị, phải làm thế nào?"

Cằm bị ngón tay thuôn dài của hắn nhấc lên, ngón cái khẽ vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của cô, cố nén sự bực dọc trong lòng bởi vì hắn biết rõ, cô chỉ là quá đơn thuần …

"Liên Kiều, tên đó có ý đồ với em, cho nên … sau này không thể ở bên cạnh hắn!"

Có trời mới biết, đây là lần đầu tiên hắn dùng ngữ điệu như vậy nói với một cô gái.

"Cái đó … cái đó …" Liên Kiều có chút khẩn trương.

"Em phải nhớ kỹ!" Hoàng Phủ Ngạn Tước ngắt lời cô, từng chữ từng chữ nói thật rõ, "Anh muốn … không chỉ làm bạn trai của em, mà là làm chồng em!"

Nói đến đây, trong mắt hắn đầy vẻ trìu mến, "Em, sẽ trở thành vợ của Hoàng Phủ Ngạn Tước anh!"

"Ạ??? Vậy cô gái mà anh thích thì làm thế nào?" Liên Kiều nhìn hắn chăm chăm.

"Cô gái nào?" Lời của cô khiến cho Hoàng Phủ Ngạn Tước như rơi vào một đám mây mù.

"Chính là cô gái mà anh muốn kết hôn đó!" Liên Kiều nghiêng đầu nhìn hắn, trong lòng có chút không vui, "Cung Quý Dương nói anh muốn cùng một cô gái khác kết hôn!"

"Cái gì?" Hoàng Phủ Ngạn Tước chấn động, "cùng cô gái khác kết hôn?" Sao hắn là người trong cuộc mà không biết tí gì về chuyện này chứ?

Liên Kiều vẻ mặt buồn bã: "Hắn nói trong lòng anh rất thích một cô gái!"

Sắc mặt Hoàng Phủ Ngạn Tước càng ngưng trọng, qua một lúc môi mới câu lên một nu cười "vô hại", áp sát vào cô …

"Xem ra … em và hắn rất thân thiết với nhau phải không?"

"Nào có, anh ấy chỉ là quân sư của em thôi …"

Liên Kiều nói đến đây chợt nhận ra mình đã lỡ lời, đưa tay bịt miệng lại nhưng mà đã quá trễ …

Xong rồi, trong lòng cô không khỏi than thầm một trận, cô đã bán đứng Cung Quý Dương rồi …

"Quả nhiên …"

Hoàng Phủ Ngạn Tước cười càng rạng rỡ, "Cung Quý Dương quả đúng là anh em tốt, vì anh mà lao tâm khổ tứ như vậy!"

"Hoàng Phủ Ngạn Tước, anh … muốn làm gì?" Liên Kiều nghĩ nếu Cung Quý Dương có việc gì, chắc cô hối hận đến chết mất.

"Đương nhiên là phải "cảm ơn" hắn rồi, hắn quả thật là bạn nghiệp chướng của anh!" Hoàng Phủ Ngạn Tước đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "cảm ơn".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!