Chương 29: (Vô Đề)

Sorry cả nhà, mấy hôm nay gần tết nên hơi bận rộn, không có nhiều thời gian edit lắm, với lại tinh thần không tốt, có gì sai sót xin bỏ qua. Cố gắng tuần này hết quyển 5 nhưng xem ra không xong rùi, đành phải qua tuần sau vậy.

***

Liên Kiều chau mày, "Hắn nha, rất hung dữ, với lại rất nhỏ mọn nữa!"

"Vậy quan hệ giữa hai người không tốt lắm?" Kiều Trị càng khó hiểu hơn.

"Nói không rõ được, có lúc thì đối xử với em rất tốt, hay dẫn em đi ăn kem, có lúc thì lại cực kỳ hung dữ với em, giống như lúc vừa nãy vậy, hắn suýt nữa thì giết em rồi!" Vừa nghĩ tới chuyện lúc ban nãy, Liên Kiều liền đổ mồ hôi lạnh, cũng may là mình chạy nhanh, bằng không …

Không khó tưởng tượng!

"Giết em?" Kiều Trị có chút không tin trừng mắt nhìn cô, đôi huynh muội này cũng quá nóng nảy đi.

"Đúng đó!" Liên Kiều càng nói càng giận, đứng thẳng dậy, "Chỉ bởi vì một cây phi đao thôi mà, em lại không phải là cố tình làm cho nó hỏng, cùng lắm là đền lại cho hắn thôi, chỉ là một cây "Truy Ảnh", lại làm như muốn giết người không bằng!"

"

"Truy Ảnh"? Kiều Trị lẩm bẩm cái tên này, "Quả thực là một cái tên rất hay!"

Hai người càng không biết, ở cách đấy không xa, một người đàn ông cao lớn vừa nghe đến hai chữ "Truy Ảnh" liền ngừng bước, đôi mắt đen như chim ưng chiếu thẳng về phía Liên Kiều, vẻ hồ nghi lướt qua trên mặt hắn.

"Lăng tiên sinh, phòng khách VIP đã sắp xếp xong, ở ngay phía trước!" Vệ sĩ ở phía sau cung kính cúi người.

Người đàn ông không nói gì, qua một lúc môi mỏng câu lên một nụ cười cuồng dã.

Ngồi xuống vừa hay nhìn thấy một màn cách mình không xa, hắn ý cười càng nhiều, nhấc điện thoại lên …

"Ngạn Tước này, mình đang lúc đi công tác qua thành phố này, ra đây gặp mặt đi, nhắc nhở bạn một câu, có một sự ngạc nhiên vui mừng!"

"Lăng tiên sinh …"

"Dell, giúp ta hủy bữa cơm hôm nay đi!"

"Dạ!"

Cách đó không xa, Liên Kiều rốt cuộc cũng đem nỗi bực tức lẫn ủy khuất trong lòng trút ra hết, trong lòng thoải mái khiến cô trông càng đáng yêu, càng khiến Kiều Trị khó mà dời mắt.

"Được rồi, quên hết những chuyện không vui đi!"

Nói xong liền ngồi xuống bên cạnh cô, nhè nhẹ đặt tay lên vòng eo tinh tế của cô: "Giữa anh trai và em gái làm gì có thù dai chứ, với lại … Liên Kiều, anh cảm thấy kết giao với ai là tự do của em, đâu có liên quan gì đến anh trai em, nhưng theo phép lịch sự mà nói, anh nên đến chào hỏi anh trai em!"

"Nhưng mà …"

"Không có nhưng mà, Liên Kiều, em thích anh, mà anh cũng thích em, vậy trai gái thích nhau không phải nên ở bên nhau sao?" Kiều Trị ngắt lời cô, trong mắt tràn đầy tình ý.

Liên Kiều há hốc miệng … thực ra cô vừa nãy định nói … cô và Hoàng Phủ Ngạn Tước không phải là anh em ruột!

"Chấp nhận anh, được không?" Hắn dứt khoát mãnh liệt xuất kích.

Liên Kiều nhìn vào mắt hắn, trong lòng có chút kỳ lạ: "Vậy sau khi em trở thành bạn gái của anh, em phải làm cái gì?"

Trong lòng vẫn là không hiểu, cô trước giờ thích nói chuyện rõ ràng.

Kiều Trị cười cười: "Đơn giản lắm, cứ ở bên cạnh anh là được! Chuyến du lịch của chúng ta coi như là một sự bắt đầu đi!"

Cô trầm tư một lúc, mới gật đầu!

Dù sao thì cũng rời khỏi "Hoàng Phủ" rồi, vậy chẳng bằng đi du lịch, coi như là giải khuây đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!