Chương 23: (Vô Đề)

Hôm nay cuối tuần, tranh thủ post 2 phần, đây là phần đầu ...

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ.

***

Liên Kiều nhìn vẻ mặt nửa đùa nửa thật của hắn, đôi mắt màu tím khẽ đảo một vòng, sau đó nũng nịu ngả vào lòng hắn, yếu ớt nói: "Anh dọa em thôi phải không? Anh làm sao nỡ trừng phạt em chứ!"

Bên tai vẳng lại tiếng cười trầm ấm khiến người ta say mê của hắn …

"Vật nhỏ đáng yêu …" Hắn lướt ngón tay lên mái tóc mềm mại của cô, xoắn xoắn một lọn tóc trong ngón tay mình, "… tự tin vậy sao?"

Liên Kiều ngu ngơ cười: "Không phải em tự tin, là vì em biết anh tốt bụng, làm sao nỡ ra tay với cô nhóc như em chứ, nhưng em hứa với anh, em sẽ ngoan ngoãn, không gây sự gì nữa!"

"Thật chứ?"

Ánh mắt nhìn cô vẫn thâm thúy như vậy, lại pha thêm một chút ôn nhu, trên gương mặt anh tuấn cũng tràn đầy vẻ dịu dàng càng làm cho hắn tăng thêm một phần mị lực.

Trái tim cô chợt nhảy lỡ một nhịp, như tận đáy lòng có một sức mạnh thần bí nào đó thao túng, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, cô khẽ cúi đầu xuống, yên lặng chờ hắn trả lời.

Từ trên nhìn xuống, đôi mi dài như cánh bướm khe khẽ chớp đôi cánh, mùi hương thanh mát từ mái tóc xâm nhập vào mũi hắn, chỉ nhàn nhạt mà rung động đến tận đáy lòng …

"Vậy được, lần này tạm thời tha cho em, lần sau mà còn nghịch ngợm như vậy thì không dễ gì bỏ qua đâu đấy!" Trong đôi mắt sắc bén nhìn cô có thêm một tia trìu mến mà chính hắn cũng không phát hiện.

Liên Kiều thở phào một hơi, như tội phạm vừa mới nghe được lệnh ân xá, cô ngẩng lên, đôi tay bám trên cổ hắn: "Anh thật tốt với em …"

Nói xong liền nhón chân, chủ động đặt lên má hắn một nụ hôn cảm kích, nụ hôn mang theo mùi hương thanh nhã của riêng cô, nhàn nhạt nhưng lại như cơn sóng cuốn vào lòng Hoàng Phủ Ngạn Tước rồi lan tỏa không ngừng …

Một nơi nào đó sâu tận đáy lòng đột nhiên bị sức mạnh của cơn sóng này quét tới, đổ sụp xuống …

Nụ hôn chỉ như chuồn chuồn lướt nước, khi môi cô vừa lướt qua má hắn, một giây sau đó hắn liền sít sao ôm cô vào lòng, ngón tay thuôn dài nhẹ nâng cằm cô lên, véo nhẹ lên múi cô: "Nha đầu, thành ý của em hình như không đủ!"

Một câu nói khiến Liên Kiều ngơ ngác, cô mê mang nhìn hắn, cố tìm hiểu ý tứ trong câu nói đó, nhìn vào đôi mắt sâu như đầm nước của hắn, cô lại thấy bóng mình phản chiếu trong đó.

Đôi môi anh đào hơi hé mở, ướt át, tươi mát như nụ hoa nhiễm sương buổi sớm trên gương mặt tinh xảo, xinh xắn cùng ánh mắt trong suốt như thủy tinh cực kỳ động lòng người đang nhìn hắn, Hoàng Phủ Ngạn Tước khép mắt lại, khi hắn mở mắt ra, trong đôi ngươi đen sâu thẳm có thêm một tia chiếm hữu …

"Thật là nha đầu ngốc …" Trong tiếng cười khẽ, giọng nói trầm ấm vang lên, không kìm lòng được đôi môi mang theo lửa nóng nhẹ nhàng đáp xuống cánh môi đang run rẩy của cô, như cánh bướm khe khẽ đáp xuống hút mật từ cánh hoa.

Cơ thể Liên Kiều chợt run lên, còn may có một bàn tay mạnh mẽ từ sau lưng giữ lại.

Nụ hôn của hắn rất dịu dàng, mường tượng đôi môi cô là báu vật dễ vỡ nhất trên đời, lại giống như đang thưởng thức, thưởng thức mật ngọt từ đôi cánh hoa yêu kiều kia.

Dịu dàng mà bá đạo, mà chiếm hữu, tận lực mút lấy sự ngọt ngào và mềm mại của cô, tất cả đều khiến hắn yêu mến không nỡ buông ra, không kìm lòng nổi.

Liên Kiều chỉ thấy đầu mình trống rỗng, tay chân không biết để đâu cứ mặc cho hắn một lần lại một lần miêu tả bờ môi mình, để lại từng cơn tê dại truyền khắp châu thân.

Mỗi một nụ hôn đều khiến cô luống cuống, cái cảm giác này thật sâu chi phối lấy cô, hắn như đang muốn cho cô biết cô vốn thuộc về hắn, nụ hôn của hắn mang theo mùi vị rất dễ chịu khiến lòng cô không chút câu nệ mà cuốn theo, nhưng mà … tại sao lại như thế?

Cô không hiểu …

Thật sự không hiểu …

Hoàng Phủ Ngạn Tước trước giờ đâu có nói ình biết là hắn thích môi mình như thế, mà bản thân mình sao lại cũng có chút chờ mong hành động thân mật này của hắn chứ …

Rất lâu sau, cuối cùng hắn cũng thỏa mãn buông cô ra, ngón tay thuôn dài khẽ ve vuốt đôi môi đã mang đầy hơi thở của hắn …

Dưới ánh mặt trời rực rỡ, đôi môi cô đặc biệt hồng nhuận, dưới sự dẫn dắt của hắn mà càng trở nên ướt át, thật động lòng người.

"Thích không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!