Chương 18: (Vô Đề)

Spoil: Phần hay đến rùi đây, cẩn thận kẻo cười té ghế ....

***

Có lúc tình yêu là không hẹn mà gặp số mệnh như một nhà thiết kết, thiết kế ỗi một tình yêu cứ như vậy, nhàn nhạt mà có chút ngọt ngào …

***

Trong phòng họp dành cho quản lý cấp cao của Hoàng Phủ tài phiệt, Mỹ.

Trong phòng hội nghị bầu không khí vô cùng khẩn trương và bận rộn, một buổi sáng Hoàng Phủ Ngạn Tước liên tục mở ba cuộc họp, trên cơ bản là bận đến không còn một chút thời gian nghỉ ngơi.

Về mặt công việc, hắn trước giờ nổi tiếng là không chút sơ sài, điểm này tất cả nhân viên và đối tác đều biết, bởi vậy lúc làm việc cả Hoàng Phủ tài phiệt đều giống như chiến trường.

Trong phòng hội nghị, các nhân viên cấp cao liên tục báo cáo tình trạng nghiệp vụ thuộc bộ phận của mình, từ con số đều chính xác đến tuyệt đối mà Hoàng Phủ Ngạn Tước một thân tây trang điềm tĩnh ngồi trên ghế chủ tọa, trên gương mặt vừa mang nét tao nhã trời sinh vừa mang nét sắc sảo của một người đàn ông thành đạt.

"Hoàng Phủ tiên sinh, ngài hiện giờ đang xem là báo cáo nghiệp vụ của bộ phận Hồng Kông, ở Hồng Kông tổng cộng có mười ba công ty con độc lập, các công ty này …"

Một vị chủ quản đang chỉ về phía màn hình lớn đồng thời giả thích về các biểu đồ phân tích và số liệu.

Những lời phía sau Hoàng Phủ Ngạn Tước cơ bản là không nghe vào tai, đây quả là rất ngoại lệ, "Hồng Kông" hai chữ này giống như một con côn trùng nhỏ lọt vừa vào đầu hắn liền liên tục khuấy động …

Không biết nha đầu đó bây giờ ra sao? Hắn không lời từ biệt mà đi như vậy cô sẽ có phản ứng thế nào? Có phải là rất hận mình không? Hay là … hay là nhớ đến mình?

Nghĩ đến đây Hoàng Phủ Ngạn Tước khẽ cười khổ, xem ra mình bận đến điên rồi, thế nào lại cho rằng nha đầu đó sẽ nhớ đến mình chứ? Liên Kiều cô nhóc này còn mong mình biến mất không kịp nữa là.

Nhớ đến ngày cuối cùng ở Hồng Kông hắn quả thật ý muốn giết người cũng có, không ngờ nha đầu đó thật sự ra tay nhanh như vậy, chẳng những kịp đào cái hố lớn như vậy, khiến hắn quả thật mất hết sức chín trâu hai hổ mới leo lên được, lúc chuẩn bị lái xe lại tuyệt vọng phát hiện ra trên cánh cửa xe không biết từ lúc nào lại bôi sẵn keo cường lực, làm hại một tay của hắn bị dán vào cửa xe không cách nào gỡ ra được …

Mấy chiêu cô nhóc dùng để đối phó với Cung Quý Dương đều sử dụng lại trên người hắn, chỉ là …

Cung Quý Dương là thiên tài về cơ khí, hắn thì không phải, Cung Quý Dương có thể dùng dụng cụ đơn giản để tháo rời cửa xe nhưng hắn thì không làm được, nghĩ đến đó hắn chỉ hận không thể bắt được nha đầu kia lại, hung hăng đánh ột trận.

Không còn cách nào, hắn chỉ có thể gọi điện thoại kêu người đến giúp, nghĩ đến hắn đường đường là tổng tài của Hoàng Phủ tài phiệt lại bị rơi vào tình huống khó xử như vậy, vừa hay tổng công ty bên Mỹ báo có một vài hội nghị khẩn cấp cần hắn có mặt cho nên liền trong đêm đó bay trở về Mỹ.

Chỉ là nỗi tức giận trong lòng vẫn chưa tan.

Nha đầu đáng chết này, tuổi không có bao nhiêu nhưng trò quỷ thì lại rất nhiều!

Vị chủ quản đang báo cáo đột nhiên nhìn thấy bên môi vị tổng tài đáng kính treo một nụ cười khổ … đợi một chút? Là cười khổ. Ông ta nhất thời trợn mắt, mà không chỉ ông ta, tất cả các vị quản lý cấp cao tham gia buổi họp đó cũng dồn sự chú ý vào tổng tài, thần thái này quả thực khiến cho phần lớn bọn họ kinh hãi.

Trời ạ, biểu tình này của tổng tài là như thế nào?

Vị chủ quản gian nan nuốt một ngụm nước bọt … chẳng lẽ là trên báo cáo có gì sai sót sao? Không phải chứ?

"Ách, cái đó … Hoàng Phủ tiên sinh, mấy số liệu này tôi đã kiểm tra rất nhiều lần, chắc là không có sai sót gì …." Ông cẩn trọng nói.

Hoàng Phủ Ngạn Tước lúc này mới phản ứng lại, hắn nhìn lướt qua biểu tình kinh ngạc của mọi người, lại nhìn về vị chủ quản đang lo lắng kia, khôi phục lại vẻ điềm tĩnh như cũ, nói: "Được rồi, tiếp túc!"

Vị chủ quản lúc này mới yên tâm đĩnh đạc báo cáo …

Hoàng Phủ Ngạn Tước trong lòng chợt thấy rất buồn cười, trong lúc họp mà xuất thần như vậy đây cũng là lần đầu tiên kể từ khi hắn tiếp nhận Hoàng Phủ tài phiệt, không ngờ hôm nay lại phạm phải sai lầm cơ bản như vậy.

Tập trung tinh thần quay về với công việc, Hoàng Phủ Ngạn Tước lại không biết rằng, lúc này đây, ở nhà mình – "Hoàng Phủ" đang diễn ra một màn khiến hắn cả đời khó quên …

***

"Cái gì? Quý Dương, con nói … con nói đều là thật cả chứ?"

Trong phòng khách chính của Hoàng Phủ, một người phụ nữ đang cực kỳ kích động níu lấy tay Cung Quý Dương, cao giọng hỏi, mà bên cạnh bà còn tụ tập rất nhiều người của gia tộc Hoàng Phủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!