Chương 16: (Vô Đề)

Weekend

- post thêm một chương nữa. Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ. Tina

Cô nhóc vừa toan mở lời thì Mặc Di Nhiễm Dung đã nói trước: "Kuching, nhiều năm như vậy không gặp, em vẫn lỗ mãng như vậy, thật dọa người nha!"

"Chị …"

Liên Kiều tung tăng nhảy đến bên cạnh Mặc Di Nhiễm Dung nũng nịu nói: "Em nhớ chị lắm đó, không ngờ chị thật đến Hồng Kông nha!"

"Nha đầu này chỉ giỏi nói, nếu đã thương chị như vậy năm đó sao lại không nói tiếng nào chạy đến Hồng Kông, hại chị lo lắng biết bao! Kuching, em thật đáng đánh đòn!" Mặc Di Nhiễm Dung làm ra vẻ ai oán nói.

Liên Kiều le lưỡi: "Chị, người ta bây giờ không gọi là Kuching nữa, gọi em Liên Kiều đi!"

"Gọi, gọi em là gì?"

Mặc Di Nhiễm Dung tưởng mình nghe nhầm: "Liên Kiều? Sao tự dưng lại chọn một loại thảo dược làm tên chứ?"

"Ai da, người ta bây giờ học y mà, đương nhiên là muốn tìm một ký hiệu riêng rồi, lúc đầu nếu như em không kiên trì chạy đến đây, ông nội nhất định sẽ bắt em học mấy thứ mà em không thích học rồi!" Liên Kiều càng nũng nịu nép vào người cô.

"Em đó, thật là …"

"Đừng nói em nữa, chị nha, lần này đến Hồng Kông cũng không nhớ đến em nha. Đến Hồng Kông rồi cũng không chịu tìm em." Liên Kiều bĩu môi.

Mặc Di Nhiễm Dung mỉm cười: "Em đó nha, thật biết giả vờ. Chị biết em có thể cảm ứng được vị trí của chị, vậy chị sao lại phải phí công sức làm gì?"

Liên Kiều tự hào gật đầu: "Cũng đúng nha!"

Hoàng Phủ Ngạn Thương bị một màn trước mắt làm cho hồ đồ, nhưng nhìn cô nhóc trước mặt như một viên đường dán sát vào người Mặc Di Nhiễm Dung, hắn lại cảm thấy có chút không thoải mái, vì vậy đưa tay ra tách hai cô gái ra …

"Này, cô nhóc, cô là ai?" Hắn cao giọng hỏi.

Cô nhóc này thật không biết chọn lúc mà xông vào, chỉ nghĩ đến điểm này hắn liền tức tối.

Liên Kiều nhìn người đàn ông cao to trước mặt, hai tay chống eo nói: "Tôi? Tôi là đỉnh đỉnh đại anh ai thấy cũng yêu Liên Kiều nha, còn anh là ai?"

Hoàng Phủ Ngạn Thương trợn mắt nhìn cô nhưng chưa đợi hắn trả lời, cô nhóc trước mặt đã thét lên một tiếng, sau đó nắm lấy tay hắn lắc lắc, ra dấu cho hắn cúi xuống!

"Làm gì vậy? Này …"

Lời Hoàng Phủ Ngạn Thương chưa dứt thì hai tay của Liên Kiều đã che trên mặt hắn, đôi mắt to tròn đầy vẻ hiếu kỳ lướt trên mặt hắn như đánh giá, không chút ngượng ngập.

"Xem đủ chưa đấy?"

Hoàng Phủ quả thật bị cô gái này chọc giận rồi, gan của cô nhóc này thật không nhỏ nha, cẩn thận quan sát cô, bề ngoài thì cũng gọi là một người đẹp nhưng vừa nhìn sơ đã thấy là một cô nhóc nghịch ngợm.

Mặc Di Nhiễm Dung cũng có chút kỳ lạ nhìn hành động của Liên Kiều, cô cất lời: "Kuching, đừng nghịch nữa, Hoàng Phủ tiên sinh sắp bị em dọa rồi kia!"

"Ai …"

Liên Kiều lúc này mới kêu lên một tiếng: "Thì ra là vậy, nếu không làm sao mà giống tên kia như thế, thì ra anh cũng là họ Hoàng Phủ, ha ha …"

Cái gì với cái gì? Hắn giống với ai chứ?

Lời của Liên Kiều khiến Hoàng Phủ Ngạn Thương như rơi vào một đám mây mù.

"Này, nha đầu này, ý cô là sao?"

Liên Kiều vội vàng hỏi: "Đại thiếu gia, anh và Hoàng Phủ Ngạn Tước có quan hệ gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!