Chương 35: (Vô Đề)

Ba giờ chiều La Nhất Mộ xuống máy bay, chuyện thứ nhất sau khi xuống máy bay chính là gọi điện thoại báo bình an cho Giản Linh.

Một cô giáo họ Trương cùng đi chuyến này, là giáo viên nữ duy nhất trong đoàn trừ La Nhất Mộ, vô cùng tò mò người nào có thể làm đóa hoa lạnh lùng như giáo sư La Nhất Mộ dịu dàng như vậy, thật giống như nói lời yêu thân mật với người mình yêu tha thiết, thế là đại diện mấy thầy khác đánh bạo đến gần La Nhất Mộ. 

"Cô La gọi điện thoại báo bình an cho người nhà à? Bạn trai hả?" Cô Trương lúng túng cười nói.

La Nhất Mộ mới vừa kết thúc cuộc trò chuyện với Giản Linh, nụ cười còn treo trên mặt. Nhìn thấy cô Trương xoa xoa tay chủ động đến bắt chuyện với mình, vốn dĩ không tính trả lời cô ấy.

Nhưng lại nghĩ tới Giản Linh đã dặn "Ra ngoài phải giữ gìn mối quan hệ với đồng nghiệp", cô lại gật gù, không phủ định lời của cô Trương, chỉ nói: "Người yêu."

"Xem ra cô La thật sự rất yêu bạn trai của mình, tôi chưa từng thấy cô cười dịu dàng như thế."

La Nhất Mộ cau mày, sửa lại cô ấy: "Không phải bạn trai, là người yêu."

Cô Trương ngạc nhiên, "Khác nhau chỗ nào sao?"

La Nhất Mộ không muốn giải thích với cô ta.

Tuy rằng đối với La Nhất Mộ yêu thích nam hay nữ chỉ là xu hướng tính dục khác biệt, cũng không thể trở thành bản chất để người khác chỉ chỉ trỏ trỏ mình

- đương nhiên cô vốn đã không thèm để ý người khác chỉ chỉ trỏ trỏ mình, nhưng yêu thích một người cũng là chuyện riêng tư, La Nhất Mộ có quyền không chia sẻ với bọn họ.

Hơn nữa, La Nhất Mộ cũng từng chứng kiến cảnh họ tùy ý độc mồm hoặc là cười nhạo những việc trong cuộc sống của người khác ở trong phòng làm việc, rất nhiều chuyện, hoàn toàn không có đức hạnh của một giáo viên đại học.

La Nhất Mộ không muốn Giản Linh vì mình mà bị ép chịu đựng mấy người này nhục nhã sau lưng. 

Cô Trương thấy dáng vẻ không muốn nói chuyện của La Nhất Mộ thì cũng không có can đảm hỏi lại, chậm lại bước chân để La Nhất Mộ đi ở phía trước, cô ta lùi về sau đi cùng với ba người khác. 

"Như thế nào? Có hỏi thăm được gì không?" Ba người kia tranh nhau tiến tới vây quanh cô Trương.

"Đó là đương nhiên!" Cô Trương gật đầu, làm như có thật mà nói: "Cô La quả nhiên đang yêu đương!"

"Thật không thật không? Người kia là ai? Mấy tuổi? Làm nghề gì? Đẹp trai không?

"Lúc trước các thầy cô trong hệ đều nói La Nhất Mộ tuy bề ngoài xinh đẹp nhưng tính cách kém, khó ở chung, cả ngày xụ mặt, gã nào không có mắt mà thích cô? Muốn cũng không được, hơn nữa năm nay cô đã ba mươi lăm, là một bà già rồi, dù là giáo viên đại học thì sao? Vẫn là không ai thèm! Bọn họ đều suy đoán La Nhất Mộ tám phần mười phải cô độc sống quãng đời còn lại, không ngờ chuyện hiếm lạ trên thiên hạ vẫn đúng là không ít, người như cô mà cũng có người thích. Bọn họ lập tức tò mò, câu hỏi cũng nhiều một sọt."Ôi trời, một lần các thầy hỏi nhiều câu như vậy, sao tôi biết được? Tôi chỉ biết là cô ấy có bạn trai mà thôi, cái khác một chữ cô ấy cũng không chịu nói." Cô Trương hừ lạnh,

"Chắc là không dám nói, cô ta đã ba mươi lăm rồi, có người muốn là tốt lắm rồi, trông mong gì đối phương có điều kiện tốt? Tám phần mười là một gã vừa lùn vừa xấu lại không có bằng cấp, nếu như là đẹp trai nhà giàu thì cô ta đã khoe khoang khắp nơi rồi, sao lại giấu giấu giếm giếm giống như bây giờ? Chậc, hệ của chúng ta chỉ có cô ta giả thanh cao."

Cô Trương này lớn hơn La Nhất Mộ tám tuổi, năm nay bốn mươi ba, đã dạy ở đại học Tân Lĩnh rất lâu, chỉ là về mặt học thuật vẫn không có thành tích gì.

Năm ngoái thật vất vả hết tặng lễ rồi lập quan hệ mới miễn cưỡng lên chức phó giáo sư, mà La Nhất Mộ tuổi còn trẻ đã được chỉ định làm giáo sư chính được mấy năm, lại có danh tiếng của đại học hàng đầu thế giới, hơn nữa có uy vọng trong nghề, thành tích đầy rẫy trên phương diện học thuật, khắp nơi đè ép cô Trương, bản tính còn cao ngạo.

Cô Trương đã sớm gai mắt cô, sự nghiệp không sánh bằng, liền tìm những phương diện khác hạ thấp cô. Lúc trước nói không ai muốn La Nhất Mộ, hiện tại lại chửi bới La Nhất Mộ tìm bạn trai không có bản lĩnh, cốt để tìm chút an ủi tinh thần thôi, thậm chí chính La Nhất Mộ cũng ngẫu nhiên nghe được cô ta nói xấu mình, ngày đó cũng chỉ cười cho qua chuyện, không thèm so đo với cô ta.

"Nhưng nói thật, tôi thật sự hâm mộ bạn trai của cô La, đều nói cô ấy là mỹ nhân lạnh lùng, ai ngờ dáng vẻ lúc cô ấy yêu đương lại dịu dàng như thế? Phỏng chừng săn sóc bạn trai đến trong xương cốt luôn, ai, sớm biết cô ấy như vậy, tôi đã sớm theo đuổi..." Thầy Tôn trong đoàn không tự chủ được nói một câu xúc động.

Một thầy giáo khác cười nhạo anh ta:

"Thầy cũng xứng? Cũng không cầm gương xem lại chính mình, người xinh đẹp như cô La có thể thích thầy sao? Hai người ở cùng một văn phòng nhiều năm như vậy, nếu thầy có cơ hội thì đã sớm có rồi, cần gì phải dát vàng lên mặt mình vào lúc này?"

Dù cô Trương ác ý chửi bới, nhưng lòng của những vị khác vẫn như gương sáng, có thể làm cho giáo sư La một năm hiếm thấy có mấy vẻ mặt dịu dàng trong xương cốt, tất nhiên là người cô yêu đến trong cốt tuỷ. Ánh mắt La Nhất Mộ cao như vậy, người cô thích sao có thể kém?

Cô Trương chỉ là ghen tị quấy phá mà thôi, nhưng hôm nay cũng coi như mở mang hiểu biết, sinh thời vậy mà có thể nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của mỹ nhân lạnh lùng nổi danh của học viện pháp luật, ba thầy giáo cũng thầm ghen tị với "bạn trai" của cô La.....

Sau khi Giản Linh về đến nhà, nàng ngồi yên lặng trên sô pha một lúc, chỉ cảm thấy trong nhà trống rỗng, thiếu một chút nhân khí. Khi trước nàng cũng sinh hoạt một mình mấy năm, chưa bao giờ cảm giác như vậy.

Thiếu đi ai?

Đương nhiên là La Nhất Mộ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!