Cố Thư Di suýt thì ôm đầu ngồi chồm hổm dưới đất.
Cô bất lực nghe lời bình luận "cô càng ngày càng to gan", giờ phút này mọi điều muốn nói cô đọng thành một câu: "Xin lỗi tổng giám đốc Bùi rất nhiều."
Bùi Cận Bạch biết chắc hẳn Cố Thư Di đã gặp mặt hai người bạn cùng trường cô nói lúc sáng.
Sau đó anh không khỏi sầm mặt, hỏi: "Rốt cuộc cô đang học đại học hay học cấp ba?"
Rõ ràng chỉ có học sinh cấp ba yêu sớm mới phải che che giấu giấu, sợ bị người khác phát hiện.
Cố Thư Di ngơ ngác khi bị hỏi vấn đề này, cô nhìn vẻ mặt sa sầm của người đàn ông, nhỏ giọng đáp: "Chẳng phải anh đã biết rồi đấy sao."
Bùi Cận Bạch chỉ đành hít sâu một hơi.
Cố Thư Di cúi đầu chỉnh lại áo lông vũ bị đè cho nhăn nhúm, tay cô khựng lại một chút.
Cố Thư Di ý thức được điều gì, sai đó cô không thể không nhắm mắt, hơi gian nan nói: "Tổng giám đốc Bùi."
"Tôi thật sự không cố ý..."
Cố ý chiếm hời từ anh.
Bùi Cận Bạch nhìn vành tai bắt đầu chuyển sang màu đỏ của Cố Thư Di.
Anh quay đầu đi, tự nhủ với bản thân không hề để ý đến những gì mà mình vừa mới ngửi và cảm nhận được.
Sau đó anh lạnh mặt đứng phắt dậy, nói: "Lần này tạm thời tin cô."
"Không có lần sau đâu đấy." Anh nhấn mạnh.
Cố Thư Di: "..."
"Ồ." Cô nhanh chóng cất bước đuổi theo anh.....
Sau lần đi hội chùa đó, chị Lưu và thư ký Cao không có động thái gì, bên Cố Thư Di cũng không tỏ vẻ hay hành động gì cả, hiển nhiên cả hai bên cực kỳ ăn ý tự hiểu thầm trong lòng mà không nói ra, muốn đối phương quên mất cảnh tượng bọn họ gặp gỡ nhau.
Kỳ nghỉ tết âm lịch ở Hòa Quang kéo dài đến mùng chín.
Cố Thư Di quay về không có việc gì làm, Bùi Cận Bạch cần phải tham gia một vài sự kiện đã hẹn trước, thời gian rảnh rỗi không nhiều.
Mùng ba và mùng bốn, Cố Thư Di một mình đi xem hai bộ phim điện ảnh chiếu dịp tết.
Cô đã quen với việc một mình đón năm mới, năm nay có người cùng đi dạo hội chùa với cô, cô rất vui vẻ.
Bùi Cận Bạch có vẻ khá quan tâm đến động thái của cô, tuy hai ngày nay anh không có mặt ở dinh thự Cảnh Nam nhưng trên wechat vẫn hỏi cô đang làm gì.
Cố Thư Di đáp đang xem phim, sau đó còn chụp cả hình vé gửi cho anh, thuận tiện review ngắn gọn, đề nghị anh nếu muốn đi xem phim thì nên xem bộ nào hay, bộ nào không hay.
Bùi Cận Bạch đọc đống lời bình luận hoa hòe lòe loẹt về mấy bộ phim mà Cố Thư Di gửi đến.
Chớp mắt đã đến mùng năm.
Trong kỳ nghỉ tết, thành phố B vắng vẻ hơn rất nhiều, những nhân viên đến từ nơi khác đã quay lại làm việc, dần dần nó lấy lại sự nhộn nhịp vốn có. Hai ngày trước họ hàng nhà Bùi Cận Bạch kết hôn, quan hệ khá gần gũi nên không đi không ổn lắm, do đó anh đã bỏ một bữa tiệc vốn nằm trong lịch trình đi.
Cố Thư Di đi xem phim hai ngày, hôm nay cô tính nằm ở nhà chơi, sau đó nhìn thấy ảnh Đường Điền chụp cô ấy chơi mạt chược ở quê gửi cho cô.
Cố Thư Di cũng gửi ảnh mình đi xem phim hai ngày và ảnh đi dạo hội chùa cho cô ấy xem.
Một lát sau, Đường Điền lại gửi một tấm ảnh đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!