Chương 44: (Vô Đề)

Cố Thư Di nghe Bùi Cận Bạch nói với mình như vậy thì không khỏi sửng sốt.

Thật đáng kinh ngạc!

Sao không hỏi tại sao cô lại chạy về đây? Tại sao lại khóc? Mà lại hỏi cô có chơi game không?

Bùi Cận Bạch hỏi tiếp: "Lên lầu chơi hay tôi mang máy chơi game xuống đây?"

Cố Thư Di kinh ngạc nhìn anh, lại nhớ đến lần trước hai người mới chơi được nửa chừng đã qua màn.

Vừa mới khóc xong nên cô còn vô thức giật giật một cái, sau đó mới trả lời câu hỏi của người đàn ông:

"... Thế nào cũng được."

...

Phải lắp đặt máy chơi game thì mới chơi được nên Cố Thư Di chọn đi lên lầu.

Bùi Cận Bạch thử điều chỉnh máy móc rồi quay sang nhìn người đang ngồi trên sô pha, hỏi: "Ăn tối chưa?"

Câu trả lời là đã ăn từ trưa rồi.

Thế là anh lại bắt đầu lên mạng chọn đồ ăn.

Giao diện trò chơi đã hiện lên trên màn hình, Cố Thư Di ngồi trên sô pha, nhận lấy tay cầm trò chơi mà Cố Thư Di đưa cho. Thấy anh vừa ngồi chọn đồ ăn trên điện thoại vừa hỏi cô muốn ăn gì, không hiểu sao cô lại có cảm giác an toàn và thả lỏng.

Như thể không cần phải quan tâm bất cứ thứ gì khác.

Cố Thư Di cầm tay cầm trò chơi, nhìn giao diện trò chơi đã được chuyển sang giao diện mừng năm mới.

Đây đã là lần thứ mấy cô vào nhà Bùi Cận Bạch ở trên lầu rồi.

Cố Thư Di biết, theo lý mà nói, việc một cô gái đến nhà một người đàn ông vào ban đêm là điều không nên nhưng khi ở bên Bùi Cận Bạch, cô không hề cảm thấy nguy hiểm.

Bùi Cận Bạch đặt đồ ăn xong thì ném điện thoại lên sô pha, nói: "Chơi thôi."

"Tổng giám đốc Bùi." Trước khi chơi, Cố Thư Di quay sang nhìn Bùi Cận Bạch, đưa ra một yêu cầu nho nhỏ, càng đến đây nhiều thì cô càng không khách sáo: "Tôi có thể đặt chân lên sô pha không?"

Nghe vậy, Bùi Cận Bạch quay sang nhìn Cố Thư Di đang ngồi ngay ngắn trên sô pha.

Ánh mắt xin phép của Cố Thư Di rất chân thành.

Chiếc ghế sô pha này rõ ràng được thiết kế cho những người đàn ông chân dài, mà tư thế chơi game đa phần là thả lỏng, Cố Thư Di ngồi như bây giờ thì không thể dựa eo vào thành ghế được, ngồi lâu sẽ rất mệt.

Bùi Cận Bạch thấy Cố Thư Di câu nệ thì nói: "Sau này không phải hỏi tôi, muốn ngồi thế nào thì ngồi."

"Cảm ơn tổng giám đốc Bùi." Sau khi được cho phép, Cố Thư Di nở nụ cười vui vẻ, lập tức ngồi xếp bằng trên ghế sô pha, điều chỉnh tư thế thoải mái để chơi game, dưới chân vẫn còn đi đôi tất bông.

Lần trước hai người chơi chưa được một tiếng, đã chơi qua màn mà lúc trước Cố Thư Di không chơi qua được.

Hôm nay bắt đầu chơi màn mới.

Cốt truyện của trò chơi vẫn là hai người tí hon cố gắng nhặt càng nhiều vàng càng tốt trong khi bị quái vật tấn công, còn phải né tránh và phản công lại, sau đó đi đếm địa điểm cuối cùng.

Cố Thư Di chuyển đến cửa mới rồi ấn nút bắt đầu.

Nhạc nền làm tăng thêm sự căng thẳng và hồi hộp.

Hai người tí hon kề vai sát cánh chiến đấu với quái vật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!