Ngay khi biết mình uống nhầm rượu sâm banh, Cố Thư Di há hốc miệng. Trong chốc lát, thậm chí cô không để ý đến cảm giác nóng rát từ lưỡi đến dạ dày, cô giơ ly rượu lên, theo bản năng người đầu tiên cô nhìn là Bùi Cận Bạch ở bàn bên cạnh.
Sau đó cô nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy lần say rượu đó mình chắc chắn đã làm những hành động làm phiền người khác, nên khiến Bùi Cận Bạch sầm mặt đưa ra đánh giá nghiêm túc "Sau này ở bên ngoài tốt nhất cô đừng uống rượu nữa".
Thư ký Trần nhìn Cố Thư Di đột nhiên ngơ ngác từ dưới lên trên: "Tiểu Cố?"
"Không phải cô nói cô không biết uống rượu sao?"
Anh ấy tưởng Cố Thư Di đang để ý chuyện khác: "Tôi chưa uống ly của cô đâu nhé."
Cố Thư Di đột nhiên nín thở.
Cô nở nụ cười gượng gạo với thư ký Trần: "Không sao."
"Tôi chỉ là, có việc cần làm."
Sau đó, Cố Thư Di đứng lên tìm Trần Lê, tỏ vẻ cô cần phải đi về sớm.
Cô phải nhân lúc vừa uống rượu vẫn còn tỉnh táo, rượu chưa kịp ngấm.
Nếu không cô không biết khi say mình sẽ làm ra chuyện gì.
Trần Lê nghe nói Cố Thư Di đã uống Coca cả tối, cuối cùng lại nhầm rượu sâm banh thành nước uống, không nhịn được mà đỡ trán. Anh ấy lắc đầu thở dài, vẫy tay bảo Cố Thư Di nhanh chóng về nghỉ ngơi.
May là trong dịp này, không ai để ý nhiều đến việc một thực tập sinh có vị trí thấp nhất sẽ đi đâu.
Cố Thư Di được cho phép, nhanh chóng rời đi.....
Tối nay, tiệc tiếp đón tổng giám đốc Hòa Quang do ban lãnh đạo của thành phố S tổ chức kết thúc muộn hơn nhiều so với dự kiến, đêm đã khá khuya.
Một số lãnh đạo đã say đến mức hai chân mềm nhũn, phải nhờ trợ lý dìu đi.
Bùi Cận Bạch không uống nhiều lắm.
Các lãnh đạo của thành phố S ai về nhà nấy, còn các lãnh đạo từ thành phố B đến công tác cũng về phòng khách sạn, ánh mắt của Bùi Cận Bạch nhìn quanh phòng riêng.
"Cố Thư Di đâu rồi?" Sau khi không nhìn thấy bóng dáng của Cố Thư Di, anh hỏi.
Trần Lê nghe thấy Bùi Cận Bạch đột nhiên hỏi thăm tình hình của Cố Thư Di, cúi đầu kể lại chuyện Cố Thư Di ăn ớt cay và nhầm rượu sâm banh của người khác thành nước uống.
"Tôi bảo cô Cố trở về phòng nghỉ ngơi trước." Trần Lê đối mặt với tổng giám đốc Bùi nhà mình đột nhiên hỏi về Cố Thư Di, ngập ngừng hỏi: "Sếp tìm cô Cố có chuyện gì không?"
Bùi Cận Bạch nghe thấy Cố Thư Di từ chối uống rượu nhưng cuối cùng vẫn hồ đồ uống nhầm một ly sâm banh, im lặng một lúc, dường như khẽ thở dài.
"Không có gì."
"Cậu về nghỉ ngơi đi."
Trần Lê: "Vâng."
...
Các phòng suite tốt nhất của khách sạn ở trên tầng cao nhất.
Bùi Cận Bạch cũng có nhà ở thành phố S, nhưng lần này là đi công tác, nên anh ở khách sạn.
Sau khi trở về phòng suite, anh đi tắm để rửa sạch mùi rượu, sấy khô tóc rồi đi ra. Anh ngồi trước quầy bar định rót cho mình một ly nước, nhưng lại nhìn thấy vài chai rượu vang đỏ và rượu sâm banh do khách sạn chuẩn bị cho khách trong tủ rượu ở quầy bar.
Bùi Cận Bạch nhìn rượu sâm banh trong tủ rượu, lại nhớ đến lời Trần Lê nói, Cố Thư Di vô tình nhầm rượu sâm banh thành nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!