Cố Thư Di há miệng thở d ốc sau khi ý thức được Bùi Cận Bạch muốn đưa cô trở lại trường học, cô đáp ngay theo phản xạ: "Không, không cần đâu tổng giám đốc Bùi."
"Tôi tự bắt xe là được, không cần làm phiền anh đâu."
Bùi Cận Bạch thấy Cố Thư Di từ chối nhanh như vậy thì cau mày lại.
"Cố Thư Di, tôi có gì mà cô phải trốn tránh?"
Cố Thư Di: "..."
...
Vì vậy dưới hầm gửi xe, Cố Thư Di lại ngồi lên xe của Bùi Cận Bạch.
Cô kéo dây an toàn ra thắt lại, sau đó nhìn người đàn ông ngồi vào ghế lái bên cạnh.
Bùi Cận Bạch hỏi Cố Thư Di muốn đến cổng nào của trường đại học.
"Cửa phía nam." Cố Thư Di nói với màn hình điều khiển.
Bản đồ hiện lên toàn bộ lộ trình mất khoảng hai mươi tám phút.
Xe vững vàng khởi động.
Bùi Cận Bạch lái xe, trong xe lập tức im lặng không còn tiếng động gì.
Cố Thư Di ngồi nép vào ghế lái phụ, suốt dọc đường chỉ nhìn đèn đường lùi dần.
"Vất vả cho anh rồi tổng giám đốc Bùi." Một lúc sau Cố Thư Di mở miệng nói.
Bùi Cận Bạch nhìn con đường vắng vẻ trước mặt: "Không có gì."
Anh không ngờ tối nay Cố Thư Di lại từ trường học đến, còn tưởng rằng cô đang ở dưới tầng.
"Ngày mai anh còn phải dậy sớm đi làm nữa." Cố Thư Di nhìn thoáng qua đồng hồ bây giờ rồi nói thêm.
Bùi Cận Bạch: "Không phải cô cũng phải đi họp lớp sao?"
"Ở đó nói chuyện gì?" Anh thuận tiện hỏi một câu.
Cố Thư Di: "Chỉ là nói về việc học kỳ sau nộp luận văn tốt nghiệp, cả kỳ nghỉ đông và lễ tốt nghiệp thôi."
Bùi Cận Bạch nghe xong thì "ừm" một tiếng, lại hỏi: "Kỳ nghỉ đông cô định làm gì?"
Cố Thư Di nghe thấy kế hoạch kỳ nghỉ đông thì vội vàng quay đầu nhìn ông chủ lớn bên cạnh: "Đương nhiên là đến công ty thực tập rồi."
Bọn họ hỏi, cô có thể thực tập trong văn phòng tổng giám đốc đến mùa xuân năm sau không, sau đó được nhận lên chính thức, nếu thông qua thì sẽ có thể biến giấc mơ của cô thành sự thật sau khi tốt nghiệp, nếu cô không vượt qua thì sẽ được offer vào GNP, đây cũng là một lựa chọn tốt đối với sinh viên mới tốt nghiệp.
Bùi Cận Bạch: "Lễ mừng năm mới thì sao?"
Cố Thư Di nghe vậy thì hơi sững sờ, suy nghĩ một lát rồi lắc đầu đáp: "Tôi chưa nghĩ ra."
"Đến lúc đó rồi nói sau."
Sau đó hai người không nói gì nữa, cuối cùng xe cũng đến cổng phía nam đại học Sư phạm.
Cổng nam của đại học Sư phạm là một cánh cổng nhỏ trong khuôn viên trường, bởi vì nó gần ký túc xá nhất nên Cố Thư Di mới muốn đến đây.
Đã muộn rồi, vẫn còn vài sinh viên đứng ở cửa vừa mới quay lại trường, thậm chí còn có mấy đôi tình nhân lưu luyến không rời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!