Chương 19: Trứng? ? ?

Một trận bạch quang hiện lên, Tiết Mật dừng chân không tiến về phía trước nữa, thần tình kinh ngạc nhìn bốn phía.

Sao lại thế này? Vào……Vào được?

Quay đầu nhìn xuống, có thể tinh tường thấy nhóm người của nam nhân mặt nạ cùng khuôn mặt nghiêm túc của Thích Vô Thương ở dưới đài cao.

"Sư huynh!" Tiết Mật gọi Thích Vô Thương, nhưng thấy hắn mặt không chút thay đổi nhìn phía trên, giống như không nghe thấy tiếng nàng gọi.

Chẳng lẽ trên đài cao này có thể nhìn thấy mọi hành động của người phía dưới, nhưng người bên dưới sẽ không nghe không nhìn thấy chuyện phát sinh trên này? Ân, hẳn là như vậy, đã lên được đây rồi vẫn nên nhìn xem có cái gì đi!

Tiết Mật quay đầu, tầm mắt nhất thời bị vật ở giữa đài cao hấp dẫn, đồng thời kinh ngạc há to miệng.

…….. Trứng??

Một quả trứng hình bầu dục màu trắng óng ánh, mặt ngoài còn tản ra hồng quang nhàn nhạt.

Sao lại có một quả trứng ở trong này? Chẳng lẽ bày cấm chế khủng vậy chỉ bảo hộ cho một quả…… Một quả trứng?

Tiết Mật nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn quả trứng càng thêm nghi hoặc, chậm rãi cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ, thế nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại lấy tay sờ sờ một chút.

"Tê……." Nháy mắt đưa tay rụt trở về, Tiết Mật nhìn nhìn ngón tay bị chảy máu, lại nhìn nhìn trên quả trứng còn lưu lại vết máu của mình, biểu tình có chút kinh sợ.

Như thế nào…… Sao lại thế này? Một quả trứng……. Thế nhưng cắn người?

Nhìn máu của mình trên quả trứng màu trắng óng ánh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy đang nhanh chóng thấm vào trong, chỉ một thoáng dưới chân Tiết Mật kết thành một trận pháp phức tạp, hào quang bùng cháy mạnh, làm nàng có chút hoa mắt.

Đây là……. Đây là cái gì?

Nếu Thích Vô Thương ở trong này khẳng định có thể nhận ra, vì trận pháp này không có khác mấy với ngự thú trận pháp mà Tiết Mật có một lần cùng hắc báo ký kết khi ước, hoặc là nói căn bản là cùng một cái.

Tiết Mật kinh dị nhìn xuống dưới lòng bàn chân, đây là cái gì? Bị một quả trứng cắn một ngụm đã đủ kỳ quái, trận pháp mạc danh kỳ diệu này là không nên a……

Còn chưa xong, Tiết Mật đột nhiên cảm thấy trong đầu một trận mê muội, nguyên bản tầm mắt có chút rõ ràng cũng dần dần mơ hồ hẳn, cả người giống như uống say, nghiêng ngả lảo đảo đi được vài bước liền té xỉu trên mặt đất.

Nhưng cảm giác cũng không khó chịu giống như say rượu, ngược lại tiến vào một lạo trạng thái thực kỳ diệu, cả người giống như ngâm mình giữa ôn tuyền ấm áp, toàn thân cao thấp đều có một loại thoải mải nói không nên lời, thỏa đáng.

Đồng thời lúc Tiết Mật té xỉu, dưới đài cao xây bằng linh thạch giống như là hấp thụ linh khí, càng không ngừng hướng cơ thể Tiết Mật cùng bạch đản chui vào, năng lực của đống linh thạch bị hút mà trở nên trống rỗng, chỉ để lại cái xác rỗng chống đỡ đài cao.

"Khanh khách lạc…….." Đột nhiên trên đài cao truyền đến một trận tiếng cười như chuông bạc của trẻ con, Thích Vô Thương cùng bang chúng của nam nhân mặt nạ đều thập phần kinh dị, tại sao là tiểu hài tử?

Nguyên bản phát hiện linh khí của linh thạch trên đài cao không ngừng biến mất cũng đã làm cho bọn họ có chút kinh ngạc, hiện tại lại có tiếng cười của tiểu hài tử khiến cho bọn họ càng cảm thấy cực kỳ quái dị.

Mà lúc này trên đài cao, mặt ngoài quả trứng màu trắng càng ngày càng hồng, giống như  khuôn mặt đỏ bừng của đứa trẻ, phối hợp với tiếng cười kia, cùng động tác lăn qua lăn lại của nó, cả quả trứng giống như dáng điệu thơ ngây của hài tử múp míp.

Bất quá hết thảy chuyện này Tiết Mật đang hôn mê nên không có nhìn thấy, bởi vì thân thể nàng đang từng bước tiến hành thay đổi lớn. Trong đan điền của nàng chỗ hấp thu linh khí càng ngày càng nhiều, khiến cho linh khí trong đan điền càng ngày càng sền sệt dính lại, càng có xu hướng hóa thành thể rắn, hơn nữa càng không ngừng quay cuồng, nén lại, hình thành một lốc xoáy nhỏ ở trung tâm, lốc xoáy lưu chuyển từ từ, một viên kim đan nho nhỏ mang theo đồ đằng hoa văn chậm rãi đọng lại thành hình.

Ở dưới đài cao mọi người đều cảm giác khiếp sợ, tu vi Tiết Mật không ngừng tăng cao, trúc cơ tám tầng, trúc cơ chín tầng, trúc cơ đỉnh, sau đó không chút trở ngại đánh vỡ rào chắn tiến vào Kim Đan kỳ, sau đó kim đan một tầng, kim đan hai tầng…… Lên tới kim đan ba tầng, linh khí bạo động mới chậm rãi ngừng lại.

Nhưng sau khi ngừng lại, người dưới đài cao đột nhiên cảm thấy một trận im lặng quỷ dị, tiếng cười của hài tử đột biến mất không thấy, cũng không có dấu vết linh khí dao động lúc trước, giống như chuyện mới nãy phát sinh chỉ là một giấc mộng, dường như là không có tồn tại qua.

"Tiết Mật!" Thích Vô Thương hô to một tiếng, nhưng căn bản là không có ai đáp lại hắn, sao lại thế này? Linh khí vừa mới tàn sát bừa bãi khi nãy hình như là đã thấy ở đâu, Tiết Mật nửa năm trước cũng phát sinh qua chuyện như vậy, nhưng mình không có để ý tới, chẳng lẽ phía trên cũng có linh thú cùng nàng ký khế ước, nhưng vì sao lại có tiếng cười của tiểu hài tử? Giờ lại im lặng như vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thích Vô Thương trên mặt mang theo chút lo lắng, mặc kệ nói như thế nào, đây là "Sư muội" mà ông nội phó thác cho hắn, nếu nàng có cái gì sơ xuất, tương lai như thế nào giao trả cho ông nội, nghĩ vậy, cước bộ hắn khẽ nhúc nhích, đang chuẩn bị đi lên xem một chút, lại phát hiện cách đó không xa một người trong bang nam nhân mặt nạ đột nhiên vọt ra, ý đồ hướng vào chỗ Tiết Mật trên đài cao, "Xem" tu vi Tiết Mật tiến giai nhanh chóng như vậy, có người kiềm chế không được.

Người nọ vừa mới tới gần đài cao thì liền biến mất không thấy, không phải cái loại biến mất lúc Tiết Mật tiến vào đài cao, mà giống như hôi phi yên diệt cả người biến mất ngay trước mắt mọi người.

(hôi phi yên diệt: chết vĩnh viễn, không thể siêu sinh, không thể sống lại, chết hoàn toàn)

Đồng thời tại lúc người nọ biến mất, "Oanh" một tiếng, cái động khẩu tiến vào kia bị hạ thạch môn (cửa đá) cấm chế, đem lối ra duy nhất chặn lại thật kín.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!