Chương 19: Vạn Thú lô

- Rất hài lòng.

Nhạc Thành biết rõ kim tệ tồn tại dưới dạng thẻ vàng lần sau cần dùng cứ mang thẻ vàng ra là được, ở trong hộp gấm chính là Huyết Linh chi, thứ mà mình đấu giá được.

- Lục tiên sinh có chuyện gì cần tiểu nữ giúp đỡ nữa không?

Vân Phỉ Phỉ ở bên cạnh nói với Nhạc Thành, bộ ngực sữa vô tình hữu ý khẽ cọ vào cánh tay của hắn, đối với tiên sinh thần bí này nàng ngày càng hiếu kỳ.

- Đúng rồi, Nguyên Bảo tông có một cái lò đan tốt một chút không?

Cảm thấy bộ ngực của Vân Phỉ Phỉ hữu tình vô ý chạm vào cánh tay của mình, hương thơm xông vào mũi Nhạc Thành cũng không cự tuyệt mà hưởng thụ vưu vật này.

- Lò đan dĩ nhiên là có, Nguyên Bảo tông có một lò đan không tệ, tên là Vạn Thú Lô, chỉ là giá tiền cũng không tiện nghi, cần có sáu trăm kim tệ.

Vân Phỉ Phỉ trả lời Nhạc Thành, cái Vạn Thú Lô này bởi vì bày ở trong Nguyên Bảo tông có giá tiền rất cao cho nên cũng không mấy người có thể mua nổi.

- Có thể cho tại hạ xem một chút được không?

Nhạc Thành cất tiếng nói, hiện tại mình đang cần một cái lò đan, nếu không thì từ nay về sau không có cách nào luyện chế được.

- Đương nhiên là có thể.

Vân Phỉ Phỉ nói với chấp sự bên cạnh đi lấy Vạn Thú Lô, hiện tại nàng đã khẳng định Nhạc Thành là một luyện dược sư, không phải luyện dược su thì cần lò đan để làm gì.

Không bao lâu sau vị chấp sự đã lấy một cái lò đan cao cỡ nửa người màu thanh sắc ra. Nhạc Thành nhìn lò đan mà khẽ giật mình, bằng cảm giác hắn nhận ra lò đan này không phải là vật bình thường, sáu trăm kim tệ quả nhiên là một cái giá tiền không mắc.

Nhạc Thành đứng dậy cẩn thận quan sát cái Vạn Thú lô này. Lò đan này có những hoa văn đồ án chằng chịt, nhìn kỹ chính là vô số hình thú vật, trong đó mơ hồ có hình dã thú lao nhanh, khó trách gọi là Vạn Thú Lô.

- Vạn Thú Lô này tại hạ muốn mua. - .

Nhạc Thành đối với Vân Phỉ Phỉ mà nói, lò đan này đúng là không tệ, so với lò đan của Nhạc Tử Phong thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Có cái Vạn Thú Lô này xem ra luyện chế đan dược thất phẩm cũng không có vấn đề gì.

- Được Lục tiên sinh yêu thích vậy thì ta giảm giá cho Lục tiên sinh, còn năm trăm kim tệ.

Vân Phỉ Phỉ cất tiếng nói, nàng sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để lôi kéo Nhạc Thành, chỉ cần lôi kéo được một luyện dược sư tứ phẩm, tất cả đều đáng giá.

- Vậy xin đa tạ.

Nhạc Thành cũng không khách khí, loại tiện nghi này không thể không chiếm, hắn cất Vạn Thú lô vào trong không gian trữ vật.

Trước khi rời khỏi Nguyên Bảo tông Nhạc Thành còn cho Vân Phỉ Phỉ một danh sách những vật phẩm mong nàng chú ý, nếu có thì giữ lại cho hắn.

Nhạc Thành muốn luyện chế một bảo giáp, đây cũng là một đồ vật xa xỉ, bảo giáp hộ thân đối với hắn có liên hệ tới sự an nguy, Nhạc Thành dĩ nhiên không thể không luyện chế.

Tuy Phi kiếm luyện chế thành công nhưng Nhạc Thành chưa thử qua nhưng hắn biết không có vấn đề gì. Nhạc Thành cũng không dám phi hành giữa ban ngày, mỗi lần phi hành cũng tiêu hao không ít chân khí mà bị người khác nhìn thấy thì sẽ rước lấy không ít phiền toái.

Hai ngày sau Nhạc Thành đã trở về đại trạch của Nhạc gia, vừa trở về không bao lâu Nhạc Thành đã tới gian phòng của Nhạc Tử Sơn.

- Thành nhi, gần đây con cảm thấy thế nào?

Gần đây Nhạc Thành thần thần bí bí có đôi khi ba tháng Nhạc Tử Sơn cũng không thấy hắn, đối với chuyện biến hóa này của Nhạc Thành Nhạc Tử Sơn cũng quy kết vì sự kiện từ hôn, có lẽ từ hôn đã là đả kích quá lớn với Nhạc Thành.

- Phụ thân con rất tốt.

Nhạc Thành trả lời, nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Tử Sơn Nhạc Thành nhận ra ông đã già hơn rất nhiều.

- Thành nhi, lần này ta ra ngoài mua được một viên thông kinh đan, con cầm lấy ăn thử xem nói không chừng nó có trợ giúp đối với việc tu luyện đấu khí của con.

Nhạc Tử Sơn cất tiếng nói, sau đó lập tức cầm lấy viên Thông Kinh Đan lấy được từ kỳ đấu giá đại hội đưa cho Nhạc Thành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!