Chương 835: Pn7: Một đôi người

Gần đây Cảnh Minh Đế thích tìm Hoàng Thái Hậu chơi cờ, chơi cờ không phải trọng điểm, thắng thua cũng không phải mấu chốt, chủ yếu là chơi cờ tiêu hao thời gian dài, có thể cùng Hoàng Thái Hậu giao lưu không ít tin tức bát quái.

"Lão Thất gặp phải phiền toái.

"Cảnh Minh Đế hạ xuống một quân, chậm rì rì nói. Hoàng Thái Hậu nhìn Cảnh Minh Đế một cái thật sâu. Vì sao bà từ khóe miệng nhếch lên của Thái Thượng Hoàng thấy được vui sướng khi người gặp họa nhỉ? Hoàng Thái Hậu bình tĩnh hỏi:"Hoàng Thượng gặp phải phiền toái gì?

"Thái Thượng Hoàng còn có thể vui sướng khi người gặp họa, xem ra phiền toái không lớn. Cảnh Minh Đế chớp chớp mắt, vẻ vui sướng khi người gặp họa càng rõ ràng hơn:"Có đại thần đưa ra kiến nghị lão Thất nên lấp đầy hậu cung."

Bàn tay kẹp quân quân cờ chuẩn bị hạ xuống của Hoàng Thái Hậu hơi dừng lại: "Lấp đầy hậu cung?

"Chỉ với người sợ vợ như Hoàng Thượng, dám lấp đầy hậu cung? Không, chỉ với biểu hiện hận không thể treo ở Hoàng Hậu trên đùi của Hoàng Thượng, vui lòng lấp đầy hậu cung? Hoàng Thái Hậu vô tâm chơi cờ, cầm quân cờ nhíu mày:"Vậy Hoàng Thượng nói thế nào?"

Cảnh Minh Đế run run khóe miệng, giọng điệu phức tạp nói không nên lời: " Tiểu tử kia thế mà phất tay áo bỏ đi."

"Phất tay áo bỏ đi?"

Hoàng Thái Hậu không khỏi mở to hai mắt.

"Đúng vậy!" Cảnh Minh Đế vỗ bàn, mang theo tức giận, "Sao có thể xử lý sự việc như vậy được? Lại không phải đại sự như nước với lửa với thần tử không có cách nào thỏa hiệp, cho dù không vui, thì cứ cho thấy thái độ với thần tử là được, nhiều nhất chính là làm ầm lên, sao lại trốn tránh vậy chứ?

"Quân và thần, là một quá trình không ngừng thăm dò không ngừng thỏa hiệp với nhau, trốn tránh có ích lợi gì? Cảnh Minh Đế càng nói càng bất mãn:"Lúc trước nhìn lão Thất rất bền bỉ mà, không nghĩ tới lại tùy hứng như thế……

"Cảnh Minh Đế rất chi là ghen tị. Đối mặt với quần thần như vịt bị mù kêu quạc quạc, ông vô số lần muốn phất tay áo bỏ đi, nhưng ông có làm vậy sao? Dựa vào cái gì thằng nhãi ranh lão Thất lại có thể? Hoàng Thái Hậu hơi trầm mặt:"Cẩn Nhi giờ đã là Hoàng Thượng, Thái Thượng Hoàng đừng nên quá hà khắc."

Cảnh Minh Đế trừng mắt: "Hắn là Hoàng Thượng, ta cũng là cha hắn. Quốc sự nghe hắn, gia sự còn phải nghe ta."

Hoàng Thái Hậu nhướng mày: "Vậy đối với đề nghị lấp đầy hậu cung của đại thần Thái Thượng Hoàng thấy thế nào?"

Cảnh Minh Đế hừ một tiếng: "Loại chuyện này ta mặc kệ, để  tự hắn giải quyết đi. Kỳ thật có gì mà phải trốn, dựa theo ý tứ của đại thần là được.

"Chẳng lẽ còn muốn chỉ có một nữ nhân là Hoàng Hậu? Cho dù không thích nữ nhân bên mình, để đó làm hoa ngắm cũng được mà. Hoàng Thái Hậu ha hả cười cười, hạ quân cờ thật mạnh:"Thắng."

Cảnh Minh Đế: "……

"Thắng thì thắng, nói đến đằng đằng sát khí như vậy làm gì? Nữ nhân này từ khi làm Hoàng Thái Hậu, tính tình càng ngày càng lớn. Hừ, ông cũng phất tay áo bỏ đi! Cảnh Minh Đế phất tay áo đi thật. Hoàng Thái Hậu mặt không đổi sắc phân phó cung tì:"Lột một đĩa nho tới đây.

"Úc Cẩn trực tiếp bãi triều đã làm các đại thần tức điên lên, một đám xoa tay hầm hè, vén tay áo chuẩn bị lúc thượng triều ngày hôm sau cho tân đế nhìn thái độ. Cái tật xấu động một tí là bãi triều này không thể chiều! Ai ngờ ngày hôm sau quần thần tụ tập ở ngoài Càn Thanh Môn, chỉ chờ được Tiểu Nhạc Tử thét to một tiếng:" Hoàng Thượng tâm tình không khỏe, các vị đại nhân giải tán đi.

"Chờ Tiểu Nhạc Tử đi khuất, quần thần mới phản ứng lại: Hoàng Thượng không phải thân thể không khoẻ, mà là tâm tình không khoẻ…… Tâm tình không khoẻ là cái quần què gì má! Quần thần ôm tâm tình phẫn nộ giải tán ra về. Ngày thứ ba, tâm tình phẫn nộ đạt tới cực điểm quần thần vẫn như cũ không thể nhìn thấy Hoàng Thượng. Khương Tự nhìn Úc Cẩn mới luyện xong kiếm đi vào, cười hỏi:"Hôm nay còn không thượng triều sao, không sợ đại thần phẫn nộ xé xác chàng?"

Úc Cẩn lau lau mồ hôi trên trán, không để bụng nói: "Quá tam ba bận, qua ba ngày này chỉ sợ bọn họ cũng rảnh đâu mà lo tức giận, mà là ngóng trông ta nhanh nhanh thượng triều kìa."

Không ngoài Úc Cẩn dự liệu, quần thần rất nhanh liền đè xuống tâm tình phẫn nộ, bị lo lắng cùng nôn nóng bao phủ.

Tân đế không giống với Thái Thượng Hoàng nha, sẽ không phải là một hôn quân chứ?

Người bình thường cho rằng Hoàng Thượng là hôn quân bọn họ có thể lật đổ? Đừng có đùa, có hôn quân hơn nữa cũng phải chịu nhá.

Hoàng Thượng mau mau thượng triều đi, biết thượng triều, ít nhất còn có thể cứu chữa.

Sau khi quần thần thất vọng không biết đã bao nhiêu ngày, thì cuối cùng cũng chờ được tân đế thượng triều.

Giờ khắc này, quần thần suýt nữa lệ nóng doanh tròng, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, nhất thời vậy mà không ai dám là người đầu tiên mở miệng chỉ trích Úc Cẩn tùy hứng bãi triều mấy ngày liền.

Cuối cùng, tầm mắt của quần thần đều dừng ở trên người Cố thượng thư.

Ngồi cao thì lên trước đi.

Cố thượng thư ho nhẹ một tiếng: "Hoàng Thượng, quốc gia đại sự không phải trò đùa, ngài mấy ngày không thượng triều có biết đã mang đến cho thần dân ảnh hưởng bao lớn không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!