Edit: Khuynh Vũ
Khương Trạm xách theo lồng chim bước nhanh vào quán trà, bịch bịch bịch lên lầu hai.
" Công tử, ta không phải về nhà sao?
"A Cát đuổi sát ở phía sau. Khương Trạm lên lầu hai đảo mắt một phen, liền thấy A Man đứng ở ngoài cửa nhã gian thứ ba hướng hắn nhún người. Khương Trạm sải bước đi tới, chỉ chỉ cửa:" Cô nương các ngươi ở bên trong?"
" Vâng."
Khương Trạm lộ ra tươi cười , hùng hùng hổ hổ đẩy cửa vào: "Tứ muội, xem ta mang cho muội cái gì này!"
Hắn bước mấy đi đến trước mặt Khương Tự, đem lồng chim để lên trên bàn, tranh công nói: " Tứ muội biết đây là chim gì không?
"Khương Tự nhìn đôi chim lông vũ lộng lẫy trong lồng, hốc mắt nóng lên. Cùng một người, cùng một đôi vẹt, cùng một câu nói đầy cõi lòng chờ mong:" Tứ muội, xem ta mang cho muội cái gì này!
"Khi đó nàng trả lời thế nào? Nàng nhìn thoáng qua đôi vẹt, lãnh lãnh đạm đạm nói:" Nhị ca kiếm đâu ra đôi vẹt này vậy? Ta thấy nhị ca bị người ta lừa rồi, loại vẹt này không học được tiếng người đâu.
"Lúc ấy Khương Trạm xách theo lồng chim vẻ mặt mất mát rời đi, lại không nghĩ rằng hắn lại lặng lẽ nuôi dưỡng chúng. Lúc tổ mẫu sai người bẻ gãy cổ đôi vẹt nhị ca liều mạng che chở, cho đến khi chim bị đứt hơi bị người quét rác quét đi, nhị ca ngồi dưới đất thất hồn lạc phách lặp đi lặp lại:" Bọn chúng biết nói chúc mừng mà......
"Khi đó, nàng lần đầu tiên cảm thấy hối hận, có lòng muốn nói một tiếng xin lỗi với nhị ca, lại không kéo nổi mặt mũi đến gặp một lần. Cứ lần lữa như thế, rất nhanh liền tới ngày xuất giá...... Khương Tự không muốn nhớ lại nữa. Những hồi ức ấy như gai nhọn chôn sâu trong nội tâm của nàng, chỉ cần đụng một cái chính là đau đớn thấu tim." Tứ muội sao lại khóc?"
Ánh nước trong mắt Khương Tự khiến Khương Trạm giật nảy mình, cuống quít nhấc lên lồng chim nói, " Có phải dọa muội rồi không?"
Khương Tự dùng khăn tay lau lau khóe mắt, cười nói: " Bỗng nhiên nghĩ đến nguồn gốc cái tên của loài chim này, nhịn không được cảm động."
" Tên ư?
"Khương Trạm nghe xong ngược lại hồ đồ rồi. Khương Tự chỉ vào con vẹt cẩm vũ giải thích nói:" Loại vẹt này có tên gọi là chim tình yêu, trước giờ có đôi có cặp mới có thể nuôi sống, một khi trong hai con vẹt có một con chết đi, một con khác rất nhanh cũng sẽ đi theo......"
" Á, cách nói này của Tứ muội cũng giống với Dư Thất ca nha."
Vẻ mặt Khương Tự thầm giật mình.
" Dư Thất ca còn nói hiếm có người nào biết được lai lịch của đôi vẹt này kìa, thì ra là lừa ta."
" Nhị ca mang đến đôi này vẹt cùng dư Thất ca có quan hệ gì?" Khương Tự nghe Khương Trạm nhắc đến Dư Thất, mặc dù biết không phải một người, trong lòng vẫn còn có chút khó nói.
"Hôm nay ta đi tìm Dư Thất ca uống rượu, không nghĩ tới trong nhà hắn nuôi rất nhiều chim chóc, chúng ta một bên uống rượu một bên xem chim, Dư Thất ca liền giảng giải cho ta đủ loại tập tính cùng chuyện lý thú về loài chim, về sau hắn liền hỏi ta có muốn mang một đôi về nhà nuôi không. Ta liền muốn a, mặc dù ta không kiên nhẫn nuôi những đồ chơi này, nhưng có thể đưa cho Tứ muội mà."
Khương Trạm đắc ý nhìn một đôi vẹt cẩm vũ hỏi Khương Tự: "Tứ muội, đôi vẹt này xinh đẹp chứ?"
" Xinh đẹp thì có xinh đẹp, nhưng muội vừa nhìn thấy đôi vẹt này liền nghĩ đến nguồn gốc cái tên của bọn chúng, nghĩ đến nguồn gốc này là lại muốn khóc." Khương Tự yếu ớt nói.
" Vậy làm sao bây giờ?
"Khương Trạm nhẹ nhàng nhíu mày, rất là buồn rầu. Hắn sao lại quên, nữ hài tử đều đa sầu đa cảm. Khương Tự vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve lồng chim trúc chế. Trong lồng một đôi vẹt lấy làm kinh hãi, hiếu kì đánh giá nàng." Muội không thể thấy, nhị ca lại không kiên nhẫn nuôi, không bằng đưa trở về là được rồi."
" Đưa trở về?"
"Đúng rồi, muội thấy đôi chim này màu lông tiên diễm giãn ra, vừa nhìn chính là được người hiểu lòng chăm sóc. Bọn chúng ở lại nhà chúng ta sẽ sống không tốt, còn không bằng trở lại chỗ chủ nhân cũ."
Khương Trạm gật đầu: "Tứ muội nói có lý, ngày mai ta sẽ đưa hai con vẹt này về cho Dư Thất ca."
Khương Tự đứng dậy: " Nếu đã muốn đưa về, hà tất giữ chim lại một ngày? Bọn chúng đổi sang địa phương mới chắc sẽ không thích ứng.
"Chuyện bà cốt chỉ hướng nhị ca mặc dù không tuôn ra vào lúc này, nhưng nàng không dám mạo hiểm. Nhân sinh của Quý Sùng Dịch cùng Xảo Nương đã xảy ra biến hóa, sao biết được những chuyện khác không thể?" Vậy được rồi, ta đây sẽ đưa bọn nó trở về ngay."
Khương Trạm có phần tiếc nuối nhìn lồng chim một chút, bỗng nhiên cười một tiếng, " Dư Thất ca nơi đó còn có những loài chim khác đó, không bằng ta đổi sang con Tứ muội thích nhá?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!