Chương 8: (Vô Đề)

"Người đàn bà chết mất rồi!"

Cái tin đó nhanh chóng lan khắp trường Twenty Stars, mọi người ùa ngay xuống phòng mĩ thuật để xem có chuyện gì xảy ra…

Các thầy mang cái khung tranh ra…..

Nó…chỉ còn là 1 tờ giấy được sơn màu đen…còn hình ảnh người phụ nữ bên trong đã biến mất tăm…

Mọi người sợ hãi nhìn nhau….

_Đêm qua có bảo vệ trực đêm mà? Ông ta đâu!?

-thầy hiệu trưởng hỏi.

_Thưa thầy…ông ta…biến mất rồi!

Ai đó đã trả lời thầy như thế. Sau đó thì cảnh sát ập tới xem xét hiện trường…Trong quá trình điều tra, bổng mọi người nghe trên trần nhà có tiếng động lạ… 1 cái xác đàn ông còn nguyên bộ đồng phục bảo an từ trên trần nhà rơi xuống…Ông ta là người bảo vệ trực tối qua…Và ông ta chết do bị siết cổ!

________o0o________

"Có người nhìn thấy Người đàn bà chết đang đêm xuất hiện trên trần nhà…Sợ thật,…bức tranh đó bị ma nhập hả?... Có thể…là con ma trong trường mình…Đừng nói bậy, nó sẽ ám cậu đấy!...."

Vụ án bức tranh Người đàn bà chết làm cả trường xôn xao mãi không yên…Ai cũng sợ bức tranh này, họ đề nghị trường huỷ nó đi nhưng thầy hiệu trưởng chỉ gật đầu cho qua và bức tranh trống rỗng đó vẫn còn ở phòng mĩ thuật…

Người đàn bà chết đang ở quanh quất đâu đó trong trường…

Một buổi tối nọ, khi trong trường không còn 1 bóng người…

Bạch Dương và vài đứa bạn quậy phá của mình đang ở trước cổng trường. Đứa này đạp lên vai đứa kia để leo vào trong…hình như chúng sắp làm chuyện gì mờ ám. Chật vật 1 hồi, chúng cũng vào được bên trong.

Sân trường lúc này chẳng khác nào khu nhà ở bỏ hoang….

_Tụi mình có 3 đứa,3 đứa sẽ đi đến 3 chổ khác nhau. Nhớ là lựa chổ nào…bị đồn là có ma đấy nhá!

-Bạch Dương cười bí hiểm nhìn 2 đứa kia.

_Trò này…tụi tao thấy không nên chơi!

_Tụi bây nhát quá! Người ta đồn thổi chứ không có ma cỏ gì đâu mà sợ.

_Tao…tao sẽ tới nhà vệ sinh, thằng kia tới chổ hồ bơi, còn mày…

_Tao sẽ tới phòng mĩ thuật! Ha ha ha

-Bạch Dương cười đắc chí.

Phòng mĩ thuật ẩn mình dưới bóng cây me già, im lặng và âm u đến đáng sợ…Hình như người ta quên khoá cửa,…cũng phải thôi, ai cũng lánh xa cái chổ này cả!

Bạch Dương lần mò đẩy cửa bước vào…Nó mò mẩm mãi mới tìm được công tắc điện.

Cả căn phòng bừng sáng sau tiếng "cách" của cái công tắc. Bạch Dương nhìn xung quanh, không có gì cả. Nó thở phào nhẹ nhỏm, tung tăng lại gần cái khung tranh đen kịt của Người đàn bà chết…

_Thì ra chỉ là tin đồn nhảm!

-Bạch Dương vịn tay lên khung tranh.

Bổng nó cảm thấy sau lưng nhồn nhột, có cái gì giống như nhúm lông gà đang quét lên lưng nó….1 mái tóc dài phủ lên vai…rồi lên cả phần mặt…Bạch Dương cảm thấy sau gáy mình lành lạnh, nó run cầm cập quay mặt lại nhìn cái vật dang ở phía sau mình…Một cái đầu người gớm ghiếc treo lơ lửng trước mặt Bạch Dương…

Bạch Dương hoảng sợ bỏ chạy về phía cầu thang, nó leo lên tấng trên để thoát thân. Bạch Dương trốn vào 1 góc phòng học, mặt tím ngắt, nó ôm ngực thở hồng hộc..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!