Hôm nay trời lại mưa nặng hạt. Mưa kèm theo những cơn going và sấm chớp đùng đoành. Cự Giải đang ngồi 1 mình trong nhà, đối diện bàn thờ và 1 quyển kinh mở ra nằm dưới đất, trên tay cô là cây thập giá.
_Lạy Chúa chí thánh! Xin Chúa hãy giúp con đuổi con quỷ độc ác đó xuống địa ngục…
"Reng…. reng…. reng……"
Tiếng chuông cửa, có ai đó đến nhà. Nhưng ai lại đến thăm nhà người khác vào cái đêm mưa bão này. Cự Giải như 1 cái mày, vô thức bước ra ngoài cửa.
_Ai đấy?
-cô hỏi.
Không có ai trả lời. Cự Giải lập lại câu hỏi đến lần thứ 3 mới lấy chìa khoa mở cửa ra. Chẳng có ai cả. Bên ngoài chỉ có mưa gió và sấm chớp. Cự Giải quay vào trong nhà, nhưng rồi lại phát hiện ra 1 điều kì lạ.
Trên sàn nhà ứ đọng từng vũng nước nhỏ như dấu chân người in thành 1 hàng dài từ cửa cái dẫn vào phòng khách. Cự Giải sợ hãi, vơ vội cái ô đặt bên cửa rồi lần mò vào trong nhà…. Phòng khách sáng đèn, chiếc TV mất sóng kêu rè rè, hắt ánh sáng vào thân hình bé nhỏ trong bộ Kimono ướt nhẹp đang ngồi ngay ngắn trên ghế sô
-pha. Con búp bê đã trở về!
Cự Giải không còn cầm nổi ô nữa, cô hoảng sợ bỏ chạy lên phòng đóng cửa thật chặt rồi leo lên giường đắp chăn kín đầu.
"Cộp…cộp…cộp…"
-có ai đó đang đi lên cầu thang.
Người đó vừa đi vừa hát…
Là giọng của 1 cô gái……………….
…….. Và…. bài hát cũng rất quen thuộc………
Bài hát làm cho Cự Giải chợt nhớ lại 1 kỉ niệm năm xưa…
Trường tiểu học Little Stars một ngày mùa xuân đầy nắng……..
Cự Giải và Song Ngư cùng ngồi trên 1 cái xích đu, bên cạnh còn có con búp bê bằng sứ rất xinh. Cả 2 cùng chảy tóc cho con búp bê và hát vu vơ:
"…Búp bê xinh đẹp…Mãi mãi là người bạn của tôi…. Cùng khóc, cùng cười, cùng nhau đi đến mọi chân trời…Chẳng bao giờ rời xa nhau…Mãi mãi…"
Sau kí ức tuổi thơ đẹp long lanh đó là hình ảnh cầu thang trường cấp 2 ba năm về trước…
_Cự Giải!
-Song Ngư í ới gọi
-Đi chơi với mình không?
_Xin lỗi bạn, nhưng mình đã hẹn với người khác!
1 cô bé khác đến nắm tay Cự Giải lôi đi, Giải ngước nhìn Song Ngư 1 chút rồi cũng chạy theo cô bạn đó. Trong tiếng cười ríu rít của họ, Ngư Ngư ngồi thui thủi 1 mình ở cầu thang…
"…Búp bê xinh đẹp…Mãi mãi là người bạn của tôi…. Cùng khóc, cùng cười, cùng nhau đi đến mọi chân trời…Chẳng bao giờ rời xa nhau…Mãi mãi…"
Tiếng hát đó đã trở lại, mang theo bao nhiêu kí ức về 1 tình bạn đã chết tự lúc nào.
Tiếng bước chân và bài hát đó mỗi lúc một gần…
"Kẹt"
-cánh cửa phòng bật mở…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!