Chương 27: Hàn thiết tinh khoáng\n

TRUYỀN KIẾM

Tác giả: Văn Mặc

------ ~~ ------

Dịch giả: Nino1310

Biên tập:

)

Ám lưu của Phi Thạch Thành cùng Mạc Vấn không có bao nhiêu quan hệ, hắn chỉ là khách qua đường tạm thời sống nhờ ở phủ thành chủ, buổi sáng ngày thứ hai chỉ điểm mấy chỗ thiếu hụt trong Đại Chu Thiên Kiếm Quyết cho Phương Bình, xế chiều liền ra khỏi phủ thành chủ, đây là lần đầu tiên hắn ra khỏi cửa sau khi tới Phi Thạch Thành.

Tu luyện không phải thời gian càng dài thì càng tốt, thân thể của mỗi người mỗi ngày chỉ tiếp nhận một lượng thiên địa linh khí cố định, phải cần thời gian để tiêu hóa, nếu không có hấp thụ nhiều thiên địa linh khí hơn nữa cũng vô dụng, ngược lại sẽ tầu hỏa nhập ma vô cùng nguy hiểm.

Mạc Vấn thân thể đặc biệt, nhưng cũng không thể không thổ nạp thiên địa linh khí một cách điều độ, bình thường nhập định ba canh giờ, thân thể liền đạt tới bão hòa, trong khoảng thời gian này Mạc Vấn đều lựa chọn ban đêm để tiến hành, ban ngày khi có thời gian rảnh cũng thực hiện

Nhưng lần này đi ra ngoài Mạc Vấn cũng không có tâm tư đi du ngoạn, từ khi hắn ở Kiếm Trì tiếp nhận thần bí chú kiếm sư chú thể, con đường mà hắn phải đi liền bất đồng với những linh kiếm sư bình thường.

Trừ bỏ thường ngày luyện hóa thiên địa linh khí thì những linh kiếm tàn kiếm thượng cổ kia cũng có thể là nguồn cung cấp lực lượng cho hắn, lần này ra ngoài chính vì tìm kiếm manh mối về các loại tàn linh kiếm đó.

Đem tinh thần buông lỏng, Mạc Vấn bắt đầu đi dạo, hắn tập trung chủ yếu vào các cửa hàng bán linh kiếm cùng một số cửa hàng chuyên về đồ cổ có cất giữ cổ kiếm, nhưng tiếc là hắn liên tục quan sát hơn mười cửa hàng, bên trong đều không phát hiện được đồ vật muốn tìm.

Đảo mắt từ từ qua phía tây, Mạc Vấn có chút thất vọng thở dài, đang chuẩn bị trở về thì tinh thần đột nhiên phát hiện một cỗ linh khí đặc biệt yếu ớt.

Không giống với thiên địa linh khí cùng linh kiếm linh lực, nhưng cỗ linh khí này lại khiến cho thân thể của hắn sinh ra cảm giác đói bụng, đúng, chính là đói bụng. Giống như là một gã tửu quỷ khi ngửi thấy mùi rượu vậy, tế bào khắp cả người Mạc Vấn đều đang rung động.

Mạc Vấn men theo cảm giác nhìn lại, đập vào mắt là một tòa kiến trúc bốn tầng xa hoa tên là "Tàng Trân Lâu" ở giữa ngã tư đường, giữa lối vào là hai thiếu nữ kiếm khách diện mạo xinh đẹp cầm bội kiếm đứng đó

Do dự một chút, Mạc Vấn vẫn quyết định vào bên trong, đồ vật làm cho thân thể của hắn sinh ra cảm giác đói bụng khiến trong tiềm thức hắn khẳng định vật này đối với tu luyện sau này của hắn có trợ giúp rất lớn

Hai thiếu nữ kiếm khách bên ngoài Tàng Trân Lâu cũng không cản trở Mạc Vấn, mà là tươi cười ngọt ngào khom lưng hành lễ.

Đi vào đại sảnh ở lầu một, phát hiện ra nơi này cũng không khác gì mấy so với cửa hàng vũ khí trang bị bình thường, chẳng qua đồ vật được phân loại chi tiết hơn, kích thước cũng lớn hơn nhiều.

Đảo qua từng nơi trưng bày trường kiếm phổ thông, hộ giáp, được vật xếp thành núi, cũng không phát hiện được đồ vật cần tìm, theo linh giác của hắn thì thứ đó còn ở bên trên.

Mạc Vấn liếc mắt nhìn xung quanh đại sảnh, phát hiện trong góc có một chiếc thang thông tới lầu hai, bất quá trước cửa thang lại có hai gã đại hán đứng ôm kiếm, một cỗ khí tức nguy hiểm từ trên người bọn họ tản ra, dĩ nhiên lại gần ngang với Hắc Phong Thiết Vệ

Hai gã thủ vệ thực lực đã đạt tới nhất lưu kiếm khách, quả thật có thể khiến cho phần lớn khách mua hàng chùn bước, nhưng đối với Mạc Vấn lại không tạo ra chút uy hiếp nào, cất bước đi về phía cầu thang.

"Người đến dừng bước."

Hai gã kiếm khách đưa tay chặn trước cửa thang lầu, một người trong đó liếc mắt đánh giá Mạc Vấn, hơi khinh miệt nói: "Lầu hai là nơi mua sắm dành riêng cho linh kiếm sư, vị khách nhân này nên dừng bước đi."

Mạc Vấn có chút ngạc nhiên, trách không được lầu một trường kiếm nhiều như vậy nhưng lại không có một thanh linh kiếm nào, hơn nữa hộ giáp, dược vật đều phần lớn là hạ phẩm, thì ra đồ tốt đều ở trên lầu

"Vậy làm cách nào mới có thể tiến vào lầu hai?

"Mạc Vấn không muốn phá hỏng quy củ của đối phương, vẻ mặt ôn hòa hỏi Vẻ khinh miệt trong mắt kiếm khách kia ngày càng sâu:"Ta đã nói rồi, lầu hai là nơi mua đồ dành riêng cho linh kiếm sư, dĩ nhiên chỉ có linh kiếm sư mới có thể đi lên."

Mạc Vấn khẽ cau mày, cuối cùng vẫn cố nén sự không vui trong lòng, nói: "Chẳng lẽ không có biện pháp nào khác sao?"

"Hắc." Kiếm khách kia cười nhạt một tiếng:

"Có, đương nhiên là có, chỉ cần ngươi tại bổn điếm mua được thương phẩm giá trị vượt qua mười lượng vàng, trở thành khách hàng cấp đồng của bổn điếm, liền có được tư cách tiến vào lầu hai. Dĩ nhiên còn có một cách đơn giản hơn, chính là đánh bại hai người bọn ta, tự nhiên sẽ không còn ai ngăn cản người lên lầu hai."

"Vậy có thể không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!