TRUYỀN KIẾM
Tác giả: Văn Mặc
------ ~~ ------
Dịch giả: ThienTuyet
Biên tập: Bạch Sầu
)
"Các ngươi đáng chết!
"Trương Đô Đốc gần như là gằn từng chữ rít qua kẽ răng, trên thân tỏa ra sát khí tràn ngập, gắt gao bao phủ ba người cản đường. Gã Linh Kiếm Sư có bộ dáng thương nhân hơi híp mắt lại:"Không hổ là Thất giai Linh Kiếm Sư, linh áp bậc này không phải là thứ Lục giai Linh Kiếm Sư chúng ta có thể sánh bằng. Nhưng đáng tiếc, đây chỉ là miệng hùm gan sứa, kiếm khí phù phiếm xao động, xem ra các hạ quả thật là đã thụ thương không nhẹ.
Với thân thể như vậy thì liệu có thể phát huy được mấy thành thực lực đây?"
Trương Đô Đốc nhếch môi, không đáp lời.
"Đại ca, nói nhảm với hắn làm gì? Chúng ta cứ giết xong cướp thôi!
"Gã tráng hán hiển nhiên có chút mất kiên nhẫn, tay vừa vung vẩy đại kiếm, vừa nói. Linh Kiếm Sư có bộ dáng thương nhân mỉm cười lắc đầu:"Tam đệ, chúng ta phải tôn trọng một chút đối với hậu nhân của công thần, nếu không thì sẽ quá vô lễ rồi.
Ngài nói có phải không, Trương đô đốc?"
"Hừ!
"Trương đô đốc hừ lạnh một tiếng, tay nắm lấy chuôi kiếm. Linh Kiếm Sư có bộ dáng thương nhân tỏ ra lơ đễnh:"Ha ha, có lẽ Trương đô đốc vẫn chưa biết thân phận của chúng ta. Kẻ hèn này đành tự giới thiệu một chút. Tên ta là Thương Nhân, hai vị này là huynh đệ của ta, một người tên Bạo Hùng, còn người kia là Độc Xà.
Ta nghĩ Trương đô đốc chắc chắn sẽ nhận ra!"
"Thanh Châu Tam Bá?" Đồng tử* của Trương đô đốc khẽ co rụt lại.
"Xem ra Trương Đô Đốc cũng đã nghe qua danh hiệu của huynh đệ chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta thích người khác gọi chúng ta là Thanh Châu Tam Kiệt hơn."
Trương đô đốc hít sâu một hơi: "Các ngươi muốn làm gì?"
"Trương Đô Đốc đã biết rõ rồi thì cần gì phải hỏi nữa chứ. Huynh đệ chúng ta lần này tới đây không vì điều gì khác, chỉ muốn mượn một vật của tiểu Hầu gia. Chỉ cần tiểu Hầu gia giao ra đồ vật đó, huynh đệ chúng ta sẽ lập tức cho qua, hơn nữa còn cung kính tiễn đưa tiểu Hầu gia xuất cảnh."
Trương Đô Đốc nhìn chằm chằm vào Thương Nhân: "Đó là di vật của Hầu gia lưu lại cho hậu nhân, các ngươi cho rằng điều đó có thể sao?"
"Trương đô đốc, ngươi hãy học cách nhận định thời thế đi, nóng nảy trong lúc nhất thời cũng không giải quyết được vấn đề gì đâu. Tuy rằng ngươi có tu vi Thất giai, nhưng rõ ràng vết thương cũ chưa lành.
Với tình trạng hiện tại thì liệu ngươi có đối địch được với ba người Lục giai Linh Kiếm Sư bọn ta không? Ngoài ra, đám thuộc hạ của ngươi đã liên tục trải qua khổ chiến, cộng thêm việc phải lặn lội qua một quãng đường dài, cho nên họ đã sớm mỏi mệt, đâu thể chống đỡ được hai trăm thủ hạ hùng tráng của ta?
Cho dù ngươi không suy nghĩ cho mình thì cũng phải suy nghĩ một chút cho tiểu thư và tiểu Hầu gia chứ! Các ngươi mà chết hết thì bọn họ phải làm sao bây giờ?
"Trương Đô Đốc vẫn lẳng lặng nhìn ba người, không có một tia ý tứ nhượng bộ nào. Thấy thế, Thương Nhân cũng có chút đau đầu, lấy tay xoa nhẹ hai bên thái dương:"Thật không thể hiểu được suy nghĩ của đám quân nhân đầu to các ngươi!"
"Ngươi sẽ không hiểu được đâu. Mặc dù Hầu gia đã mất nhưng tôn nghiêm của ngài vẫn còn tồn tại, bất cứ kẻ nào cũng không thể khinh nhục." Trương đô đốc thản nhiên nói.
"Tôn nghiêm ư? Thật đúng là thứ kỳ diệu! Haiz..., vốn không có ý định dùng sức mạnh, nhưng…!" Thương Nhân thở dài đầy tiếc hận. Hắn hơi nâng tay lên rồi phất nhẹ về phía trước.
Theo đó, hai trăm hán tử vây ở bên ngoài lập tức gào thét, thúc ngựa xông tới, trong thoáng chốc đã va chạm với sáu mươi tên Hắc Giáp hộ vệ của đoàn xe. Người chết ngựa đổ, tuy có hơn hai mươi tên mã tặc bị chém cho ngã ngựa dưới loạt đao đầu tiên, thế nhưng vẫn có càng nhiều mã tặc xông lên.
Mặc dù thân thủ của gần hai trăm tên mã tặc kém hơn một bậc so với Hắc Giáp hộ vệ, hơn nữa còn xông loạn lên, thế nhưng bọn chúng lại thắng thế về số lượng. Từng tên đều tỏ ra hung hãn không sợ chết, dựa vào thi thể của đồng đội đã ngã xuống làm lá chắn để phá tan phòng tuyến bên ngoài của Hắc Giáp hộ vệ.
Rất nhanh ngay sau đó, một cuộc hỗn chiến nổ ra rất ác liệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!