Chương 7: Phương thức trị mất ngủ hiệu quả

Edit & Beta: Cafesvictim

– Em tận mắt thấy cậu ta không mặc quần áo đứng trước mặt Augustine –

Thịt bò trong nồi tỏa ra hương thơm, Dạ Phong Vũ lấy ra hai cái đĩa: "Sáng nay vừa xem tạp chí tài chính và kinh tế, trang bìa có một tin tức về anh."

"Về việc thu mua trang viên Edinburgh?" Augustine hỏi.

Dạ Phong Vũ lấy thịt bò ra, thẳng thắn nói: "Còn chưa kịp xem nội dung, MOKA đã cướp tờ báo đi rồi."

"Gâu gâu gâu!" Chó lớn gặm đồ chơi, đẩy cửa phòng bếp mạnh mẽ chạy tới.

"Tính khi nào thì về Pháp?" Augustine lấy lọ hồ tiêu đưa cho cậu.

"Cuối tuần sau." Dạ Phong Vũ rửa tay, "Đã đặt vé xe lửa rồi, người nhà tôi cũng rất muốn gặp MOKA."

"Đợi đến Paris, có tiện hứng thú chụp một bộ ảnh quảng cáo không?" Augustine thuận miệng hỏi.

"Quảng cáo không phải là chuyện có thể tiện thì quyết định." Dạ Phong Vũ buồn cười, "Hơn nữa trong khi nghỉ phép, tôi không muốn bàn chuyện công việc."

"Ngay cả kế hoạch cũng không có hứng nghe?" Augustine nhướng mi, "Biết đâu lại là một cơ hội khó có được."

"Làm việc là để hưởng thụ cuộc sống cho tốt." Dạ Phong Vũ lấy thịt bò ra, "Ba tháng nghỉ ngơi này, tôi không muốn bị quấy rầy bởi bất kỳ chuyện gì."

Augustine từ bỏ: "OK."

"Có điều vẫn cảm ơn ý tốt của anh." Dạ Phong Vũ hỏi, "Hôm nay có thời gian không?"

"Hôm nay?" Augustine khó hiểu, "Có chuyện gì?"

"Để cảm ơn, dạy anh một phương pháp thư giãn giảm bớt áp lực." Dạ Phong Vũ đưa ly cho anh, "Chỉ là cần ít nhất ba tiếng, cùng với thể lực hoàn hảo."

MOKA ở phòng khách nhún nhảy lên xuống ở trên đệm dựa, tư thế cực độ không hài hòa.

Augustine mở chai rượu đỏ, vui vẻ đáp ứng.

Beefsteak độ chín vừa đủ, cắt ra nước thịt cùng hương vị thơm ngào ngạt. MOKA ngồi xổm bên cạnh bàn ăn nhìn một chút, chạy về ổ chó ngậm đến một ít bánh quy, ý đồ tiến hành trao đổi cùng chủ cũ.

Augustine suy nghĩ một chút, lần sau đến nhà trọ, có nên dẫn theo Elizabeth và Simba.

Đợi khi bữa tối kết thúc, MOKA đã nằm trên thảm ngủ, sau đó bị lay tỉnh thì rất không vui, thậm chí cả món đồ chơi plastic yêu thích cũng không có tâm tình gặm.

"Nghe lời." Dạ Phong Vũ ôm nó xoa xoa, "Chúng ta đi ngắm trăng."

"Gâu gâu." MOKA mưu đồ cuộn tròn, kết quả lần thứ hai nhào vào chủ mới khêu gợi.

Augustine giơ tay kéo người ra.

"Gâu gâu gâu!" MOKA kháng nghị, còn chưa có được liếm một cái mà!

"Nó nhất định là thường xuyên cùng Phillip chơi trò này." Dạ Phong Vũ bất đắc dĩ.

Augustine mỉm cười: "Trở về lâu đài, tôi sẽ giúp cậu dạy dỗ nó."

Ban đêm một mảnh yên tĩnh, xe thể thao màu đen lướt nhanh trên đường, MOKA ngồi xổm ở ghế sau, nhe miệng thở vù vù, hơn nữa còn cùng chủ cũ thi thoảng nhìn nhau một cái.

Augustine mặt không chút thay đổi hỏi: "Tôi có thể ngồi ghế trước không?"

"Không thể, MOKA sẽ quấy rầy tôi lái xe." Dạ Phong Vũ lắc đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!