– Em dám cá tên trời đánh đó nhất định sướng phát điên –
"MOKA!" Một đám nhóc cười đùa vui vẻ chạy tới, "Bọn em muốn đưa MOKA tới tham gia tiệc thịt nướng của chú Paul."
"Bây giờ?" Dạ Phong Vũ hỏi.
Đám trẻ gật đầu nhiệt liệt: "Vâng, hơn nữa sau khi bữa tiệc kết thúc, còn có diễn kịch chuyện cổ tích."
"Rất tuyệt." Dạ Phong Vũ đưa dây xích của MOKA cho, "Chơi vui nhé."
"Gâu gâu!" MOKA hé miệng khò khè, vui vẻ chạy theo vào rừng.
"Không mang nó theo sao?" Augustine hỏi.
"MOKA thích chơi với các bạn nhỏ hơn." Dạ Phong Vũ cười cười, "Huống hồ nếu phải diễn câu chuyện người đẹp và quái vật, MOKA sẽ đóng vai trò rất quan trọng."
"Chúng ta khi nào thì xuất phát?" Augustine nhìn đồng hồ.
"Đi cùng sao?" Dạ Phong Vũ hỏi.
Augustine gật đầu: "Đương nhiên."
"Ngay bây giờ có thể đi, có điều trước đó, chúng ta phải chuẩn bị cho tốt đồ ăn của bữa trà chiều."
"Trong giỏ có Cookie." Augustine nói, "Kate phu nhân vừa nướng xong."
"Chỉ Cookie thôi thì không đủ." Dạ Phong Vũ đi vào phòng bếp.
"Vì sao không đủ?" Augustine nhún vai, "Tôi thấy rất mĩ vị."
Dạ Phong Vũ mở túi bánh, làm một ít sandwich trứng đơn giản, lại ép một ít nước mạn việt quất* và cam tươi.
"Đồ ăn dã ngoại của các bạn nhỏ." Augustine tựa vào cửa trêu ghẹo.
"Ngẫu hứng làm bạn nhỏ một lần cũng không sao." Dạ Phong Vũ cất các thứ vào ba lô, "Được rồi, xuất phát."
Vì thế lúc Kate phu nhân đưa hồ tiêu xong trở về, giỏ đã trống không, không chỉ Cookie, ngay cả sandwich thái lát cũng không còn.
………
"Xin chào, Kate phu nhân." Augustine nhận điện thoại.
"Cookie đâu?" Kate phu nhân có chút bất ngờ.
"Cậu ấy đang lái thuyền, nếu có việc gì, tôi có thể giúp chuyển lời." Augustine nho nhã lễ độ.
"Không có gì." Kate phu nhân nhanh chóng thay đổi thái độ, ngữ điệu hòa ái dễ gần, "Có thích mẻ Cookie mới ra lò không?"
"Rất thích." Augustine giương khóe miệng, "Cảm ơn ngài."
"Đừng khách sáo, chơi vui nhé." Kate phu nhân rất vừa lòng, dự tính ngày mai lại nướng một ít vị mới.
Mặt biển bình lặng, Dạ Phong Vũ đưa cho anh một chai nước trái cây: "Thế nào?"
"Cái gì thế nào?" Augustine hỏi.
"Tâm tình." Dạ Phong Vũ tựa trên lan can nhìn ra xa, "Còn có phong cảnh."
"Đều rất tốt." Augustine gật đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!