Chương 103: Hôn lễ (Hạ)

Edit: Cafesvictim

~ Chuyến du lịch trăng mật tràn ngập sự khó đoán ~

Biển và trời dần bị nhuộm thành cùng một màu sắc, xanh đến say lòng người. Trên bờ cát tràn đầy hoa đỏ, cột trụ hành lang cung điện cũng được trang hoàng đầy hoa hồng trắng. Dưới cái nhìn chăm chú của khách mời, Dạ Phong Vũ và Augustine tay trong tay, cười tươi cùng bước trên thảm, nhận tất cả sự dõi theo cùng chúc phúc.

Kate phu nhân xúc động, Leon tiên sinh tuy rằng nhìn có vẻ bình tĩnh hơn một chút, nhưng trong lòng cũng rất xúc động không thôi, Phillip mặc lễ phục đứng bên Trình Hạ, nét mặt tươi cười như ánh nắng sáng lạn, nhìn như hận không thể thay thể vị trí chứng hôn.

"Tôi đồng ý." Augustine nhìn đôi mắt xinh đẹp lại trong sáng của cậu, kiên định mà lại ôn nhu nói ra ba chữ.

Tiếng vỗ tay hoan hô át cả tiếng nhạc, Trình Hạ dâng nhẫn lên bàn, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra —

- hoàn hảo là không có ăn mất.

Thẩm Đô Đô còn đang chăm chỉ giải thích cho Phương Nhạc Cảnh bên cạnh: "Thời điểm cậu kết hôn, tớ chỉ là hơi khẩn trương mà thôi." Cho nên nhẫn mới có thể bị rơi ra, chứ không phải là bởi vì ngốc, tớ là Đô thông minh.

"Tớ kết hôn, cậu khẩn trương cái gì?" Phương Nhạc Cảnh quay lại nhìn cậu.

"Đương nhiên tớ khẩn trương a." Vẻ mặt Thẩm Hàm nghiêm túc, "Dù sao Nghiêm tổng anh tuấn như vậy." Vuốt mông ngựa chính là phải không dấu vết như vậy, lại còn tự nhiên.

Phương Nhạc Cảnh: "………"

Nhẫn bạch kim đeo vào ngón áp út, nhỏ bé vừa khít, Dạ Phong Vũ ngẩng đầu nhìn anh cười.

Một tay Augustine ôm thắt lưng cậu, nhắm mắt lại hôn thật sâu.

Đèn loáng thoáng không ngừng, qua vài phút, tấm ảnh này đã bị truyền lên trang chủ các web lớn. Mặt biển xanh lam mênh mông bát ngát, cách màn hình mà như có thể cảm nhận được hơi thở khoan khoái của gió biển. Mà hai người ôm hôn giữa hoa hồng, hình ảnh cũng như trong phim, sạch sẽ thuần túy đến không có một chút tạp chất dư thừa.

Lễ cưới này cùng với tác phong nhất quán của Augustine khác nhau một trời một vực, phô trương đường hoàng như là muốn cho cả thể giới biết, chỉ truyền thông thôi cũng mời ít nhất hai trăm nhà, đối với cuộc hôn nhân ý nghĩa và quá trình quen biết của hai người, cũng đều soạn ra chia cho phóng viên —— đương nhiên đã được chỉnh sửa giữ bí mật một phần, nhưng cũng giữ lại một phần thích hợp, chính là lần đi phòng khám gặp mưa to kia, cùng với MOKA nửa đường lao ra.

Tấm ảnh chó lớn thè lưỡi ngây ngô cười nhanh chóng phổ biến trên internet, còn được PS thêm một đôi cánh nhỏ, giống như thần tình yêu Cupid. Các fan yên lặng nắm khăn tay, rất hối hận đã không kiếm chó dắt đi đụng ông xã! Về phần vài ý kiến ác ý châm chọc khiêu khích, mọi người đều không hẹn mà cùng lựa chọn một chút cũng không có nhìn, trong bầu không khí tràn ngập tim hồng này, bệnh thần kinh hoàn toàn có thể xem nhẹ không kể đến.

Chỉ cần chúc phúc là được rồi a……

Hôn lễ kéo dài ba ngày, đảo nhỏ trở nên ấm áp trước nay chưa từng có, cho đến ngày thứ tư mới an tĩnh lại.

Dạ Phong Vũ lau tóc đi từ phòng tắm ra, Augustine đang ngồi trước cửa sổ sát đất, trầm ngâm nhìn ngân hà lộng lẫy xa xa.

"Đang nghĩ gì vậy?" Dạ Phong Vũ ôm lấy anh từ phía sau.

"Tuần trăng mật ngày kia." Augustine xoay người lại cầm tay cậu, "Anh rất chờ mong."

Dạ Phong Vũ bỏ khăn xuống, tóc ẩm ướt tán ở trên trán, sau đó thở một hơi dài thoải mái.

"Tắm rửa mệt lắm sao?" Augustine nhéo nhéo cằm cậu, "Sau này anh có thể giúp em."

"Kết hôn mệt chết đi." Dạ Phong Vũ tì trán vào ngực anh, "Mấy ngày nay thôi, nói ít nhất một ngàn câu cám ơn."

"Cho nên chúng ta có thể đến Nam Cực yên tĩnh một thời gian." Augustine kéo cậu ngồi lên sô pha, lấy máy sấy tóc ra giúp cậu sấy, "Đêm nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai em có thể bám giường đến mười hai giờ."

Dạ Phong Vũ ôm vai anh, ghé vào cắn môi dưới anh, ánh mắt ái muội lại tinh khiết: "Có muốn thử đứng không?"

Tay phải Augustine luồn vào trong áo ngủ cậu, thân thể trẻ tuổi xúc cảm nóng bỏng, gần như có thể cảm nhận được mạch máu đang chảy nhay, động tình rõ ràng mà lại trực tiếp.

Đối với nhiệt tình cùng mời mọc của tình nhân nhỏ nhà mình, Augustine chưa bao giờ từ chối. Hôn môi vội vàng đến như duyện cắn, tư vị ngọt ngào giống như bánh ngọt trong lễ cưới. Bức màn bị nắm chặt, hai tay Dạ Phong Vũ chống lên tường, thở dốc mê loạn cùng rên rỉ đáp lại tất động tác của anh, hai tay bám chặt ở sườn thắt lưng giống như giam cầm, trốn không thoát cũng không muốn trốn. Thân thể và linh hồi hai tay dâng lên, từ nay về sau không bao giờ còn là của mình nữa.

Augustine ôm cậu về giường, cúi đầu cẩn thận hôn lên những giọt nước mắt.

Một đêm này, tình cảm mãnh liệt trong phòng hai người giống như thủy triều bên ngoài cửa sổ, rất lâu cũng chưa từng tan đi. Tựa như chỉ có dùng phương thức đó, mới có thể phát tiết tất cả tình yêu cùng tình dục nóng như lửa nơi đáy lòng. Thân thể trần trụi dính sát vào nhau, truyền cho nhau độ ấm cùng nhịp đập, cuối cùng dung nhập vào máu, dung nhập vào xương cốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!