Chương 43: "Người yêu cũ"

" Thân thể cô ấy mệt mỏi, chị đang xoa bóp giùm thôi mà...

"Trang Ỷ Mộng gượng gạo nói, cô cùng Trang Văn Huệ giống nhau, đều nghĩ Kim Vi Vi còn rất nhỏ, luôn cần được bảo vệ. Kim Linh đang bực mình nghe Trang Ỷ Mộng nói vậy liền bật cười, tiểu Mộng nghĩ Kim Vi Vi là con nít sao, mệt mỏi ?! Mệt cho cái cớ của Trang Ỷ Mộng." Mộng Mộng, người ta còn mỏi nơi này nữa nè...

"Kim Linh kéo tay Trang ỷ Mộng tới dưới thân, sau đó dùng âm thanh làm nũng đến buồn nôn nói. Nghe lời nói đầy mờ ám của Kim Linh, mặt Trang Ỷ Mộng đỏ lên, nữ nhân này đúng là không bao giờ biết giới hạn, cô cảm giác được dịch thuỷ đang tràn ra giữa hai chân Kim Linh, tay cô giật lại giống như bị điện giật, đồ vô sỉ !!!!" Em nhìn thấy rõ ràng hai chị ôm nhau, hơn nữa em còn thấy ngón tay của chị đưa vào nơi đó của Kim Linh nữa...

"Tất nhiên là Kim Vi Vi không tin, nhớ lại cảnh tượng nóng bỏng kia, mặt nàng hơi đỏ lên. Mấy cảnh tương kiểu này mà bị Vi Vi nhìn thấy đã làm cho người ta cảm thấy quẫn bách lắm rồi, còn bị Vi Vi ngây thơ nói thẳng ra, làm Trang Ỷ Mộng xấu hổ đến chỉ muốn độn thổ." Nằm dưới là tôi, cô nằm trên thì thẹn thùng cái gì ? " Kim Linh cười hỏi Trang Ỷ Mộng đang không biết giải thích sao với Vi Vi.

" Vi Vi, trên đời này còn một kiểu vận động nữa, gọi là vận động trên giường, làm xong rất thoải mái đó nha...." Kim Linh mập mờ nói.

" Kim Linh, cô có hư hỏng thì cũng đừng đầu độc Vi Vi." Trang Ỷ Mộng cắt ngang những lời càng nói càng quá của Kim Linh.

" Vi Vi 25 tuổi rồi, là tinh thần hay thể xác gì cũng đã trưởng thành, cũng có ham muốn, bảo vệ thái quá sẽ làm cho tâm lý phát triển không đều...

"Kim Linh gây thêm tò mò. Phi ! Nguỵ biện, tâm lý phát triển không đều mới chính là Kim Linh đó !" Cô lại nói hưu nói vượn ! " Trang Ỷ Mộng cảnh cáo Kim Linh.

" Em hiểu rồi, các chị là lên giường với nhau.

"Kim Vi Vi cũng đã 25 tuổi rồi, có ngây thơ cách mấy cũng không thể không biết, nhưng mà quan hệ của chị và chị họ khi nào thì phát triển tốt đến vậy? Nghĩ đến đó Kim Vi Vi vẫn cảm thấy kì lạ. Trang Ỷ Mộng nhìn thấy Kim Vi Vi bừng tỉnh, biểu tình như vừa học được gì đó, trong lòng đột nhiên lại có cảm giác đã làm sai cái gì." Cho nên em đừng gây cản trở tụi chị ân ái nữa, tự nhiên đến đây làm gì, còn nữa trả chìa khoá lại cho chị." Kim Linh không khách khí đuổi khách, nàng còn đang muốn tiếp tục chuyện đang dang dở ở đây !

" Hoa nhà chị về sau không ai tưới thì làm sao bây giờ? Còn lỡ chị bị người ta cột lên giường nữa thì ai giúp chị?

"Kim Vi Vi tốt bụng nhắc nhở Kim Linh hiện tại bốc hoả nghĩ, hoa gì thì chết hết đi, còn chuyện bị người khác cột trên giường làm sao có khả năng xảy ra một lần nữa với mình." Toàn bộ vứt hết đi."

Kim Linh tức giận nói

" Ném đi tiếc lắm, còn không cho em đi, em mang qua nhà của Nhiễm Nhiễm....

"Kim Linh bó tay, em cố ý phải không? Cố ý trả thù chị phải không, lúc này người ta làm gì có tâm tình nói chuyện tào lào nữa -.-'"Vi Vi, sao em còn chưa đi tìm Nhiễm Nhiễm nhanh đi, nghiên cứu cái gì cũng được, như chuyện chị đang làm cái gì trên giường nè...

"Lấy Nhiễm Nhiễm làm cớ, lúc nào cũng thành công. Sau khi đuổi Kim Vi Vi đi, tâm tình của Kim Linh lại phấn chấn lên hẳn." Mộng Mộng, chúng ta tiếp tục đi." Kim Linh lại dính lấy người Trang Ỷ Mộng, bộ dáng chưa hề muốn ngừng lại.

" Hiện tại hết hứng rồi.

"Trang Ỷ Mộng đẩy Kim Linh ra, thản nhiên nói rồi đứng dậy nhặt y phục vứt bừa bãi trên sàn nhà. Kim Linh thấy bộ dáng của Trang Ỷ Mộng, biết đêm nay không thành, nàng cảm thấy mình như nghèo rớt mồng tơi đột nhiên trúng 500 vạn, đem đi đổi thì mới phát hiện vé số hết hạn vậy." Tôi về trước đây."

Trang Ỷ Mộng vô tình mặc kệ bạn cùng giường mình.

" Chìa khoá cho cô, lúc nào cũng hoan nghênh.

"Kim Linh cầm chìa khoá Kim Vi Vi bỏ lại, đưa cho Trang Ỷ Mộng. Trang ỷ Mộng do dự một chút rồi mới cầm lấy chìa khoá. Trên đường về nhà, Trang Ỷ Mộng gọi điện thoại cho Mộc Hãn, quyết định thú tội chuyện mình phóng túng cùng cảm giác bất an." Mộc Hãn, điện thoại reo kìa."

Tạ Khinh Dung nhìn thấy di động Mộc Hãn reng rồi lại reng, bước đến phòng vệ sinh kêu.

" Ai vậy, nghe giùm tớ đi.

"Thanh âm của Mộc Hãn từ trong truyền ra. Tạ Khinh Dung cầm lấy điện thoại cũa Mộc Hãn, nhìn thấy người gọi là Trang Ỷ Mộng, Tạ Khinh Dung không có nghe mà cầm di động vào nhà vệ sinh luôn." Người yêu cũ gọi.

"Tạ Khinh Dung lãnh đạm đưa tận tay Mộc Hãn rồi đi ra khỏi phòng vệ sinh. Mộc Hãn thấy chữ người yêu cũ từ miệng Tạ Khinh Dung nói ra, nghĩ thế nào cũng thấy kì kì. Mộc Hãn suy nghĩ nhấn nghe, lễ mừng năm mới Trang Ỷ Mộng có thường hay nhắn tin cho mình nhưng hiếm khi nào trực tiếp gọi điện thoại, sao bây giờ tự nhiên gọi điện thoại vậy ?" Có việc gì không? " Mộc Hãn ngữ khí có chút lãnh đạm.

" Không có gì, tự nhiên nhớ đến em.

"Nghĩ đến Mộc Hãn, cảm thấy trong lòng thật trống trải, Trang Ỷ Mộng cảm thấy chỉ có Mộc Hãn mới làm cho lòng mình ấm áp được. Mộc Hãn im lặng, không được yêu là chuyện đáng buồn, dù cho mình hay Trang Ỷ Mộng cũng thế." Tôi và Kim Linh lên giường.

"Chắc chắn là Mộc Hãn sẽ không để ý nhưng Trang Ỷ Mộng vẫn muốn cho Mộc Hãn biết." Chúng ta chia tay rồi, chị ở cùng với ai đều được hết, bây giờ tôi cùng Dung Dung đi ngâm nước nóng, nếu không có việc gì thì cúp nha." Trang Ỷ Mộng cùng Kinh Linh, nghĩ đến thật là một cặp thú vị, Mộc Hãn trong lòng nhẹ nhõm thở phào.

Trang Ỷ Mộng có thể cùng nữ nhân khác lên giường ít nhiều gì cũng có thể do mình, nhưng bản thân lại chẳng thấy áy náy gì.

Nếu ngẫm lại, mình đối với Trang Ỷ Mộng cũng thật rất vô tình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!