Chương 40: Đương triều đệ nhất yêu cơ (1)

Mưa tí tách thấm ướt

phục y hoa lệ, nhỏ giọt trên gương mặt tinh tế tựa như nước mắt rơi. Đôi môi nhợt nhạt vì đứng lâu trong mưa mà nhiễm lạnh, một thân liễu yếu

đào tơ nhẹ run lên từng hồi.

"Tại sao không phải là ta?" Nàng

thấp giọng quát, thanh âm ngập tràn phẫn hận không cam tâm:

"Rốt cuộc thì nữ nhân đó hơn ta điểm nào?"

Nam nhân đối diện cũng một thân ướt sũng, hơi quay mặt đi lộ ra sườn mặt góc cạnh, trầm giọng nói.

"Nàng ấy.. không có điểm nào hơn nàng. Từ dung mạo gia thế, đến tài hoa hơn người. Nàng ấy, chỉ là một thôn nữ không hiểu thế thái thị phi. Nhưng là ta yêu nàng."

Hắn yêu sự hồn nhiên vô tư của nàng, ánh mắt ngây

thơ sùng bái mỗi khi nàng nhìn hắn. Hắn không quan tâm đến cái gì gọi là thân phận hay địa vị cách trở, so với làm thái tử được người người tôn

kính, hắn luyến tiếc thời gian ở bên cạnh nàng hơn. Nếu vì vậy mà phụ

hoàng phế truất hắn, hắn nguyện ý bỏ lại mọi thứ phía sau để được sống

cùng nàng.

"Ta yêu chàng còn nhiều hơn nữ nhân ấy, tại sao chàng vẫn không chịu hiểu." Nàng hét lên:

"Rõ ràng là ta gặp chàng trước, rõ ràng là thời gian chúng ta quen nhau nhiều hơn. Hà cớ gì chàng cứ khăng khăng nhận định là nữ nhân ấy, lẽ nào tình cảm bao năm qua của ta chàng còn không biết, sao chàng có thể nhẫn tâm đối với ta như vậy?"

Yêu, hắn nói là yêu sao? Ngươi yêu nàng, còn tình cảm của ta biết phải làm sao đây?

Hắn thích nghe đàn ca múa hát. Nàng dày công khổ luyện ngày đêm, đàn đến

mười ngón tay đều rướm máu, hát đến khi không thể thốt được bất kì âm

thanh nào. Chỉ vì một thời khắc ngắn ngủi được ở bên cạnh hắn, nàng cam

nguyện hoá thân thành cánh bướm say điệu múa bên hoa.

Hắn thích

thi văn hội hoạ. Tứ thư ngũ kinh có gì mà nàng chưa học qua, chỉ hận

trời sinh không đúng thời, sinh vào làm thân nhi nữ mà không phải là một thân nam nhân, để tài hoa của nàng chỉ có thể chôn vùi chốn khuê phòng

thục nữ.

Hắn muốn một nữ nhân dịu ngoan, biết thấu hiểu lòng

người. Nàng đây sẽ vì hắn mà kiềm chế bản tính, trở thành người trong

mộng. Hắn muốn một đời một kiếp một đôi người. Nàng đây nguyện vì hắn

sống chung chăn chết chung mộ.

Những gì hắn muốn, có gì mà nàng

không làm được. Nàng thậm chí còn thay đổi cả tính cách vốn dĩ của mình, tất cả chỉ vì để có được lòng hắn. Nhưng rồi thì sao chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!