Chương 38: Quỷ y (1)

Dừng chân ở Trường

Niệm trấn được ít hôm, hai người liền thu xếp hành lý trở về kinh thành. Dọc đường đi thưởng qua không biết bao nhiêu cảnh đẹp, Tiểu Lang hào

hứng hết chỉ đông rồi lại chỉ tây, Tuyết Tĩnh Nguyệt nhìn nàng vui vẻ mà tâm như cũng mềm mại hẳn ra, ý cười luôn thường trực trên môi.

Mỗi khi đi qua một địa phương, Tiểu Lang và Tuyết Tĩnh Nguyệt hai người lại hì hục khắc tự danh trên bia đá. Trong mắt người khác đây có lẽ chỉ là

hành vi ngây thơ trẻ con không đáng nói, nhưng đối với hai người bọn họ

nó lại có ý nghĩa vô cùng. Đó là bằng chứng chứng minh cho sự tồn tại

của họ, rằng Tuyết Tĩnh Nguyệt và Tiểu Lang đã từng đi đến nơi này.

Làm xong tất thảy hai người lại nhìn nhau ngốc ngốc cười, chỉ là đơn giản

muốn cùng đối phương chia sẻ niềm vui nho nhỏ. Tháng ngày sau này, mong

là lại có thể được cùng người chu du đến bốn phương tám bể, khắp cùng

trời cuối đất, nơi nào cũng nguyện ý cùng đi, miễn là được ở bên cạnh

người.

Bạch sắc và lam sắc quyện nhẹ giữa đôi bàn tay, ngồi trên

thảm cỏ ngắm hoàng hôn buông xuống, Tiểu Lang khẽ tựa đầu vào bờ vai

Tuyết Tĩnh Nguyệt.

"Chúng ta trước nghĩ lại đây, đường vào núi về đêm rất nguy hiểm, kinh thành cũng không còn bao xa nữa, chúng ta cứ chậm rãi mà đi, gia thấy sao?"

Tiểu Lang dừng xe ngựa trước một khách điếm hẻo lánh nằm trên đường, Tuyết Tĩnh Nguyệt

thấy sắc trời đã tối muộn cũng không gấp gáp gì việc hồi kinh liền gật

đầu đồng ý, giao xe ngựa cho người trông coi cùng Tiểu Lang đi vào

trong.

Khách trong điếm cũng không nhiều, đại đa số là nhân sĩ

giang hồ hoặc những người hành hương xa nhà. Tuyết Tĩnh Nguyệt và Tiểu

Lang chọn một cái bàn trống người rồi ngồi xuống, không nhanh không chậm gọi món ăn.

Tiểu Lang liễm mắt, từ lúc nàng bước vào đã cảm thấy nơi đây có gì không đúng lắm, không ít tầm mắt lén lút dò xét tới lui

trên người nàng, sát khí dù nhỏ nhưng không phải là không có, cố tình

hoặc vô tình chúng đều tập trung nhằm vào nàng. Tiểu Lang thu liễm, xem

ra thân phận kia của nàng đã bại lộ.

"Gia này, ngài có tin ta không?" Tiểu Lang nhìn Tuyết Tĩnh Nguyệt, cười nhẹ nói với hắn.

Tin. Ta tin nàng. Tuyết Tĩnh Nguyệt không do dự đáp lời, hắn cũng nhận ra

thái độ khác lạ của khách nhân bên trong điếm, cả bầu không khí ngột

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!