An đại nhân – Thành
chủ Kính Hồng thành – Bị bắt trong sự kiện có liên quan đến đường dây
buôn người, sau khi điều tra còn phát hiện y tàng trữ vũ khí binh dụng
trong kho. Sự việc lan ra dấy lên một hồi nghi kị, Tuyết Bạch Cầm phải
ra sức trấn áp mới dẹp yên dư luận quần chúng, tống giam An đại nhân
cùng Hào Triển Thoại đưa về kinh xét xử.
Tuyết Tĩnh Nguyệt ngỏ ý
muốn đi riêng, chưa muốn trở về kinh thành vội, mà đi thăm thú đó đây
một hồi. Tuyết Bạch Cầm cầu còn không được nữa là, hăm hở chuẩn bị vô số thứ cho Tuyết Tĩnh Nguyệt và Tiểu Lang lên đường chu du ngoạn thủy.
Người không biết thì trầm trồ tấm tắc hay cho một màn huynh hữu đệ cung, nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu được dụng ý thật của Tuyết Bạch
Cầm.
Nghĩ mà xem, Tuyết Bạch Cầm không chỉ đạt thành mục đích của chuyến đi lần này là tạo lập quan hệ với Lôi Hổ trại, mà còn thành công xây trụ lại đê điều, tái thiết trị an Kính Hồng thành, tiếp tế cho dân
chúng, bắt giữ bọn phản động, triệt phá đường dây buôn người,.. bao
nhiêu là công trạng. Đương nhiên cũng không phải chỉ nhờ vào mình y mà
làm được tất cả, nhưng công to nhất vẫn thuộc về Tuyết Bạch Cầm y, Cẩm
Thương hay gì đó chỉ là nước chảy mây bay. Giờ thì tốt rồi, Tuyết Tĩnh
Nguyệt không có ở đây y càng tiện bề ứng đối, tất cả công lao hay khổ
lao đều tự khắc rơi vào tay y.
Dân chúng Kính Hồng thành chỉ biết đến một Bạch Vương hào hoa tuấn mỹ, biết tạo phúc cho dân mà yêu kính,
nào nhớ đến sự tồn tại của Tĩnh Vương, ngay cả dung mạo hắn ra sao cũng
đều không biết. Tuyết Bạch Cầm đã không muốn công khai danh tính của
Tuyết Tĩnh Nguyệt, Tuyết Tĩnh Nguyệt cũng lười lên tiếng. Mọi chuyện đến đây coi như tuyên cáo chấm dứt.
Ngày khởi hành, Tuyết Tĩnh
Nguyệt chú ý đến sắc mặt Viên Anh Hoa khi nhìn Tiểu Lang, giống như bị
kinh hách sợ hãi, dung nhan nhợt nhạt tiều tụy, tựa như e ngại điều gì
đó mà bứt rứt chân tay đứng ngồi không yên.
Tiểu Lang mỉm cười
với nàng, vẫy vẫy tay chào nàng rồi lên xe ngựa cùng Tuyết Tĩnh Nguyệt.
Trước khi vào hẳn bên trong, Tiểu Lang nghiêng người nhìn Viên Anh Hoa,
con ngươi tịnh lóe lên mạt đỏ rồi chợt lắng, nàng vén màn cúi người bước vào xe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!