"Lần này chúng ta vớ khẩm rồi! Lão đại, ngươi nói có phải nên chia cho ta nhiều hơn một chút không nga? Nhờ có ta mới bắt được mấy mĩ nhân này đó."
"Hừ, ngươi thật giỏi kì kèo. Bất quá, ngươi có công, ta đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi."
"Ha hả, lão đại anh minh."
Qua cuộc đối thoại của hai tên nọ, Tuyết Tĩnh Nguyệt có thể xác định
chắc chắn rằng mình đã bị bắt cóc, tồi tệ hơn nữa là còn rơi vào tay bọn buôn người.
Tay chân bị trói làm Tuyết Tĩnh Nguyệt có chút
khó chịu, thấy có người lại gần, Tuyết Tĩnh Nguyệt vờ nhắm mắt, nằm im
bất động nghe chúng nói chuyện.
"Lão đại, ta còn có việc nên đi trước, có gì thì bảo A Kế đến thông tri ta. Ta chờ tin tốt của ngươi."
"Được. Lần sau gặp, Hào Triển Thoại"
Hào Triển Thoại?! Tuyết Tĩnh Nguyệt kinh nghi. Hừ, quả nhiên không phải loại người tốt lành gì.
Lúc ở Ngọc quán, Viên Anh Hoa một mực nài nỉ Tuyết Tĩnh Nguyệt để Tiểu
Lang ở lại bồi nàng đã làm hắn không vui, dù vậy hắn vẫn để nàng ở lại,
không phải vì nàng ta mà là vì Tiểu Lang.
Hắn không muốn
Tiểu Lang nghĩ hắn quá mức ràng buộc nàng, thỉnh thoảng cũng nên để nàng ra ngoài dạo chơi thoải mái một chút. Mặc dù nàng là nha đầu của hắn, ở bên cạnh hắn là bổn phận của nàng, hắn lại không muốn Tiểu Lang vì chức trách mà ở cùng hắn, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ dùng thái độ bề trên đối đãi với nàng, hai người bọn họ cứ hòa hợp như bây giờ là được,
không cung kính cũng chẳng xa cách, thật tự nhiên.
Tuyết
Tĩnh Nguyệt biết hắn đối với Tiểu Lang thật đặc biệt, ngay từ lần đầu
tiên đã vậy rồi. Cảm giác khi ở cùng nàng không giống như khi ở cùng
người khác, ở bên nàng, hắn thấy thật yên bình.
Viên Anh Hoa làm người có chút ngạo mạn nhưng không phải kẻ ngu ngốc. Tuyết Tĩnh
Nguyệt đã nói, hắn coi trọng nàng, coi trọng Tiểu Lang, người có đầu óc
đều có thể hiểu Tuyết Tĩnh Nguyệt ám chỉ điều gì, tự khắc sẽ không làm
việc mà không kiêng kị.
Đi được nửa đường, Tuyết Tĩnh Nguyệt
nghe dân chúng xôn xao bàn luận chuyện gì đó. Tất nhiên, Tuyết Tĩnh
Nguyệt không phải dạng người sẽ ở lại để nghe ngóng chuyện, vậy nên hắn
tiếp tục đi, nhưng chưa được một khắc thì bước chân đã dừng lại, hắn
nghe thấy mọi người nhắc đến những vụ mất tích gần đây, còn có.. Hào
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!