Thật ra, ngoài nguyên nhân thời tiết, còn có một nguyên nhân khác nữa khiến Viên Anh Hoa dừng chân ở Kính Hồng thành, chứ đời nào nàng chịu ở lại chốn khỉ ho cò gáy
này cơ chứ.
Viên Anh Hoa lên tiếng kéo lại sự chú ý của hai người vẫn đang Có , Không bên kia, mỉm cười xinh đẹp mở lời.
"Tĩnh Vương nếu không phiền có thể để cho Tiểu Lang cô nương đi cùng ta một lúc được không? Ta hứa sẽ đưa nàng về trước thời điểm dùng bữa tối, nên mong ngài hãy chấp nhận lời thỉnh cầu đường đột này của ta."
Nàng
ngước đôi mắt long lanh chớp nhoáng nhìn Tuyết Tĩnh Nguyệt, Tiểu Lang
trông thấy mà mặt đã sưng sỉa cả lên.
"Ta có thể hỏi Viên tiểu thư muốn đưa nàng đi đâu được chứ?" Tuyết Tĩnh Nguyệt nhíu mày, rất không thoải mái khi nghe Viên Anh Hoa gọi Tiểu Lang một cách thân mật như thế, dù tên nàng đúng thật là Tiểu Lang đi chăng nữa.
Đó cũng là lí do vì sao hắn bảo mọi người gọi nàng là Lang nhi, Tiểu Lang cái tên
đó.. chỉ được một mình hắn gọi!
Viên Anh Hoa trái lại không để ý bầu không khí đang trầm xuống, e thẹn kể lại câu chuyện của mình.
"Cách đây vài ngày trước, lúc ta còn ở phủ của gia gia thì nhận được
phong thư do gia nhân mang đến. Trên thư ghi rõ người gửi là Hào Triển
Thoại công tử, sinh lòng mến mộ ta đã lâu, nay biết được ta đến địa
phương này bèn mạo muội gửi hết tấm chân tình vào lá thư mong được một
lần cùng ta tri ngộ, nếu có thể được vậy thì y dù có chết cũng không hối tiếc." Nàng dùng tay ôm hai má ửng đỏ của mình, mắt lung linh ngời ngời nói ra từng câu chữ.
Tiểu Lang nghe mà da gà rơi đầy đất,
thiếu nữ tuổi này đúng là mộng mơ dễ bị lừa gạt, loại lời thoại thiếu
muối như vậy mà cũng tin cho được.
Viên Anh Hoa điềm đạm
nâng mắt nhìn Tuyết Tĩnh Nguyệt, vẻ mặt đáng yêu khiến người người xiêu
lòng. Nhưng nàng ngờ cũng không ngờ được, cái trò tỏ ra đáng yêu từng
lấy lòng vô số người lại mất tác dụng trước hai đương sự. Một người vẫn
còn quanh quẩn vấn đề xưng hô, người kia thì mặt đã sỉa lên một tấc vô
cùng đáng sợ, chỉ còn thiếu nhe nanh ra hù người. (Sói con đã có một
bước tiến nhảy vọt thăng cấp lên thành Quỷ Dạ Xoa ^^)
Viên Anh Hoa mải mê chìm đắm trong tình yêu đầu đời của thiếu nữ, say sưa tâm sự nỗi lòng.
"Nhưng Tĩnh Vương ngài cũng biết đó, ta vốn là thiên kim tiểu thư của
phủ thừa tướng nên đâu phải với ai cũng tùy tiện gặp mặt, lại không muốn vì ta mà gây nên tiếc hận cho một đời người, đành thuận theo ý y đến
gặp y một lần để nói cho rõ, mong y có thể mau chóng quên ta đi và tìm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!