Chương 8: (Vô Đề)

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Vì sao Phùng nữ lang lại hiểu rõ những điều này?

Hoàn toàn không giống các nữ lang khuê các được nuôi dưỡng trong nhung lụa…

Đám hỏa đầu quân tỏ ra vô cùng phấn khích, vừa hái nấm, đào rau dại, vừa săn thú rừng, bận rộn không ngớt.

Ngao Thất cùng một thị vệ tên Tả Trọng đi theo sau Phùng Vận.

Thoạt nhìn, bọn họ giống như tùy tùng của nàng hơn là người canh giữ.

Tiểu Mãn hoạt bát hơn Đại Mãn, vừa đi vừa nói cười rôm rả:

"Đại tướng quân rất mực yêu quý Thập Nhị nương."

"Về sau Thập Nhị nương nhất định sẽ có phúc lớn."

"Bọn ta theo hầu nữ lang cũng sẽ được hưởng phúc lây."

Tiểu Mãn lạc quan là thế, nhưng Đại Mãn lại tỏ ra bi quan trước sự lạc quan ấy.

Nam nhân trên đời phần lớn đều bạc bẽo. Dù Thập Nhị nương có xinh đẹp đến đâu, cũng sẽ có ngày nhan sắc tàn phai.

Trong loạn thế như thế này, dung mạo đẹp hay xấu chẳng qua chỉ là thứ định giá cao thấp khi bán vợ bán con mà thôi…

Phùng Vận không nói lời nào, dường như chẳng nghe thấy những lời của Tiểu Mãn.

Nàng cầm con d.a. o cong, c.h.ặ. t đứt những bụi gai chắn trước mặt, đạp lên lớp cỏ ẩm ướt, đi nhanh vào sâu trong núi.

Ngao Tử chẳng biết từ lúc nào đã nhảy ra khỏi giỏ đeo lưng, thoăn thoắt leo lên cây.

Như một con thú nhỏ, nó biến mất trong chớp mắt.

Chỉ một lát sau, cái đầu nhỏ của nó thò ra từ phía bên kia tán cây, miệng ngậm một con gà rừng.

Bộp! Con gà rừng đẫm m.á. u rơi xuống đất, quẫy đạp điên cuồng.

Tiểu Mãn giật mình hét lên, A!

Phùng Vận ra hiệu,

"Suỵt! Ngồi xuống! Có con mồi lớn."

Đại Mãn và Tiểu Mãn lập tức căng thẳng, nép sát bên nàng.

Phùng Vận nắm c.h.ặ. t con d.a. o cong, đôi mắt sáng rực vẻ kiên định.

Giữa một vùng cỏ dại um tùm, những tán lá lớn mọc san sát, giống như một mảnh ruộng từng được cày cấy rồi bỏ hoang. Một con lợn rừng đang hý hoáy bới đất tìm thức ăn, phát hiện có người liền vội vã bỏ chạy…

Vụt!

Ngao Tử từ trong bụi rậm lao ra, vung vuốt tấn công.

Đám binh sĩ hào hứng siết c.h.ặ. t vũ khí, lao đến vây bắt…

Có t. hịt lợn ăn rồi!

Tiếng hò hét vang vọng khắp núi rừng.

Thế nhưng, ánh mắt của Phùng Vận không dừng lại ở con lợn rừng bị thương mà hướng về đám lá lớn giữa bụi cỏ rậm rạp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!