Đều là đến để cầu thân lang quân Ngao gia.
Nay Ngao gia, đã chẳng còn như thời kỳ hai triều Hy Phong và Hưng Hòa.
Một nhà thịnh vượng, phụ tử đều là trọng thần.
Ngao Chính quý vị làm Thừa tướng, gia thế hiển hách.
Ngao phu nhân là trưởng tỷ của Ung Hoài Vương, tình thân sâu đậm.
Ngao Thất lĩnh binh Xích Giáp, thiện chiến dũng mãnh, tướng mạo đường đường.
Có thể tưởng tượng được, hắn sẽ là người trong mộng của bao nữ lang nhà thế gia...
Thao Dang
Chỉ cần hắn nguyện ý, ở Tây Kinh muốn chọn ai cũng không khó.
Thế nhưng, Ngao Thất lại chỉ khẽ cười bình thản, đáp:
"Hắc Bối Hiệp Cốc, nữ nhi đại thủ lĩnh bộ lạc Mã Hợp."
Bùi Quyết chăm chú nhìn hắn, hồi lâu không nói gì.
Việc hôn sự với bộ lạc Mã Hợp, là khi ấy Ngao Thất vì cứu hắn, bất đắc dĩ mà chấp thuận.
Nếu chỉ vì một lời hứa, mà khiến Ngao Thất đánh đổi cả nhân duyên của mình, thì người cữu cữu như hắn, thật khó yên lòng.
"Tiểu Thất." Bùi Quyết nói, "Ta đã thu phục Bình Thành, nắm giữ Nhung Châu, Bắc Nhung không dám xâm phạm…"
Nói cách khác, hôn sự trong hoàn cảnh bị ép buộc ấy, vốn chỉ là chuyện qua đường.
Chỉ cần Ngao Thất không muốn, thì hôn sự đó sẽ chẳng có trọng lượng gì cả.
Nếu không, Đại thủ lĩnh Mã Hợp đã chẳng để thời gian trôi qua lâu như vậy mà chỉ sai người gửi chút thịt khô dê, bò vùng đó, để biểu thị hữu hảo, chứ chẳng nhắc gì đến chuyện bảo Ngao Thất cưới nữ nhi ông ta.
Đối với bộ lạc Mã Hợp mà nói, chỉ cần giữ được quan hệ thân thiện như thế, là đủ để các bộ lạc khác không dám khinh thường họ, đủ để họ sinh tồn nơi chân núi Thương Nham.
Những điều này, Ngao Thất đều hiểu rõ.
Trước ngày hôm nay, Ngao Chính và Bùi Uyển cũng từng khuyên bảo như thế…
Nhưng Ngao Thất vẫn từ chối.
"Quân tử nhất ngôn, không thể thất hứa. Đây là cữu cữu dạy ta."
Hắn lại nâng chén trà lên, giọng khàn khàn, nhẹ nhàng nói: "Cữu cữu không cần bận tâm đến ta, chỉ cần đến uống chén rượu mừng là được."
Lại liếc mắt nhìn Phùng Vận: "Cữu mẫu đừng quên, chuẩn bị cho ta một món đại lễ."
Trước kia khi hắn còn làm tiểu thị vệ bên cạnh Phùng Vận, ngày ngày bắt cá hiếu kính nàng, từng nói đùa rằng sau này hắn thành thân, để nàng chuẩn bị quà mừng cho thật hậu hĩnh, xem như đáp lễ.
Chuyện này Bùi Quyết không biết.
Nhưng Phùng Vận thì nhớ.
Nàng khẽ cười: "Nhất định sẽ chuẩn bị. Ngươi thích gì, viết thành một danh sách, ta sẽ sắm đủ cho."
Ngao Thất nhướng mày cười: "Cũng chẳng muốn gì đặc biệt, nếu có thể cho ta mang theo Ngao Tử, thì tốt quá."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!