Chương 40: (Vô Đề)

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Bùi Quyết lạnh lùng quan sát, sắc mặt càng thêm âm trầm, không kiên nhẫn dặn dò Ngao Thất:

"Trời không còn sớm, đưa nàng về An Độ."

Tuân lệnh. Ngao Thất nhìn Bùi Quyết, lại nhìn Phùng Vận.

Hai người họ rõ ràng có cảm xúc với nhau nhưng lại tỏ ra vô cùng lạnh nhạt. Nhớ lại đêm nọ tại Trường Môn viện bắt gặp cảnh tượng đó, trong lòng Ngao Thất có một nỗi bâng khuâng khó tả…

Bùi Quyết kéo dây cương, thúc ngựa quay đầu định rời đi.

Phùng Vận đột nhiên nhẹ nhàng cất tiếng gọi:

Tướng quân!

Nàng tiến lên vài bước:

"Quyên góp hai mươi vạn thạch lương cho quân Bắc Ung để giải quyết cơn nguy cấp, tướng quân có thể đáp ứng yêu cầu trước đây của ta không?"

Bùi Quyết quay đầu từ trên ngựa, ánh mắt chăm chú nhìn nàng.

Phùng Vận khẽ cười, bước tới chiếc xe bò, mạnh tay đập hai cái, vẻ mặt ung dung, nhẹ nhàng nói:

"Ngày mai giờ Thìn, xin tướng quân đến Hoa Nguyệt Giản ở An Độ để lấy hai mươi vạn thạch lương thảo."

Bùi Quyết lặng lẽ nhìn nàng, đôi mày trầm xuống như một vực sâu không thể đoán được.

Phùng Vận cúi người hành lễ thật sâu:

"Tướng quân không lên tiếng, ta coi như tướng quân đã ngầm đồng ý."

Không từ chối tức là đồng ý, đó là nhận thức của Phùng Vận về Bùi Quyết.

Tùy nàng. Bùi Quyết hờ hững đáp, thúc ngựa rời đi.

Phùng Vận dõi mắt theo bóng dáng cao lớn ấy ngày một xa, xuyên qua ánh hoàng hôn rồi dần khuất ở chân trời, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

---

Bình an vô sự trở về thành An Độ, Phùng Vận mang theo số lương thực đã qua kiểm tra, lòng tin càng vững.

Luận công ban thưởng.

Mỗi người trong đội quân của Mai Lệnh đều được thưởng hai trăm tiền, lại thêm t. hịt nướng và bánh nướng, tổ chức một buổi tiệc ăn mừng. Trên dưới ai nấy đều vui vẻ, ngay cả chú mèo Ngao Tử cũng được một con cá nhỏ, do chính tay Ngao Thất bắt lên.

Vào lúc đêm khuya, Tả Trọng bất ngờ từ đại doanh đến.

Mang theo một bức thư viết tay của Bùi Quyết, vẫn chỉ có bốn chữ:

Lá thư đã nhận.

Lúc chiều gặp ở Giới Khâu sơn, hắn vốn có thể nói thẳng, nhưng lại cố tình để người đưa thư đến.

Phùng Vận không nói gì, Tả Trọng lại dâng lên một con d.a. o găm.

"Tướng quân bảo thuộc hạ mang cái này cho nữ lang, để tự vệ."

Đó là một con d.a. o găm hai lưỡi, lưỡi d.a. o hơi cong, trông giống như liềm, nhẹ nhàng, sắc bén. Chuôi d.a. o làm từ sừng tê giác, bao da bọc da thuộc, vừa tinh xảo vừa quý giá.

So với con d.a. o cong nhỏ của Phùng Vận, chiếc này tốt hơn rất nhiều, rất phù hợp cho nữ nhân sử dụng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!