Chương 16: (Vô Đề)

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Ma trảo? Phùng Vận chớp mắt, dùng ngón tay vuốt lại mái tóc rối của Hàn ma ma, mượn cớ để nén nụ cười.

"Không sao rồi, tất cả đã qua, ta và ma ma đều còn sống, còn sống là còn hy vọng."

Hàn ma ma nghe nàng nói nhẹ nhàng như mây gió, lúc này mới chăm chú quan sát cô nương trước mặt, phát hiện ra những điều khác thường mà bà trước đây đã bỏ qua.

Cô nương này có điều gì đó đã thay đổi.

Nhưng người vẫn là người, ngoài đôi mắt dường như đen hơn, sáng hơn, biểu cảm cũng thong dong hơn, không thể nói rõ khác biệt ở đâu.

Một người trải qua chuyện lớn như vậy, có thay đổi cũng là điều bình thường.

Hàn ma ma tự thuyết phục mình, vui vẻ đắm chìm trong niềm hân hoan ngày hội ngộ, liền bảo Phùng Vận nghỉ ngơi, còn bà đi nấu trà.

Ngao Thất tìm đến đúng lúc này.

Hắn dường như vẫn còn để bụng chuyện Phùng Vận trêu hắn trước đó, khuôn mặt không hài lòng, đưa một cuốn danh sách cho nàng.

"Đại tướng quân nói, những người cũ của phủ Thái thú, giao cho nữ lang xử lý."

Phùng Vận nhận lấy, liếc qua, ánh mắt thoáng lộ vẻ kinh ngạc.

Danh sách này ghi lại những quan lại và gia nhân của phủ Thái thú không kịp chạy trốn cùng Phùng Kính Đình xuống phía Nam. Họ không phải tâm phúc của Phùng Kính Đình, mà cũng là những người bị ông ta và Trần phu nhân bỏ rơi.

Kiếp trước, những người này giống như Hàn ma ma, sau khi Phùng Kính Đình chạy về Nam, đều bị tống vào nhà lao quận An Độ, rồi bị g.i.ế. t sạch.

Những người đã chết, giờ đây đều còn sống.

Những chuyện không xảy ra ở kiếp trước, giờ cũng đã xảy ra.

Hiển nhiên, hiện tại Bùi Quyết nhìn nàng bằng con mắt khác xưa.

Phùng Vận trầm mặc một lát, xắn tay áo, mài mực, viết một phong thư đưa cho Ngao Thất.

"Nhờ chuyển cho đại tướng quân. Tuyệt mật!"

Nói nàng là kẻ báo ân cũng được, là dâng lễ đầu cũng được, trong thư, nàng nói rõ cho Bùi Quyết một âm mưu kinh thiên động địa.

Tiêu Trình muốn phản!

Tập hợp năm mươi vạn binh mã của Nam Tề để chống lại quân Bắc Ung, chỉ là màn dạo đầu trong kế hoạch của hắn.

An Độ thất thủ, mượn cớ khởi binh, liên thủ với đại bá Phùng Kính Diêu đang giữ chức Thượng thư lệnh của nàng, ép Tề đế Tiêu Duật nhu nhược thoái vị, mới là mục đích thật sự của Tiêu Tam lang, cũng là điểm lợi ích lớn nhất trong liên minh hôn nhân Phùng

-Tiêu…

---

Ngày đó, chính là vào lập thu.

Sau khi Ngao Thất rời đi, Phùng Vận quỳ ngồi trên chiếu trước cửa sổ, nhấm nháp trà, nhìn cây ngô đồng trong sân lay động trong làn gió nhẹ, nghe Hàn ma ma trách móc Phùng Kính Đình và kế mẫu Trần thị, suy nghĩ của nàng bất giác đã vượt qua bờ bên kia của sông Hoài…

"Tiêu lang, ta đến làm khó ngươi đây…"

Nhất định phải giống như kiếp trước, ngồi vững trên ngai vị chí tôn cửu ngũ ấy.

Nàng nghĩ, tự tay đoạt lấy giang sơn của hắn, đá văng ngai vàng của hắn, chắc chắn sẽ sảng khoái hơn nhiều so với việc nhìn hắn thua dưới tay Tiêu Duật, một hôn quân sa đọa trong tửu sắc, phải không?

11

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!