Chương 14: (Vô Đề)

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Phùng Vận cười lạnh:

Ngươi sai ở đâu?

Đại Mãn cúi đầu xấu hổ, thần sắc bối rối:

"Trước khi xuất thành, đại nhân đã dặn dò đi dặn lại ta và Tiểu Mãn phải bảo vệ nữ lang chu toàn... Kẻ hèn này xuất thân thấp kém, biết mình khó mà được tướng quân yêu thích, nên mới tự ý quyết định, hoà bột nhung hươu vào canh gà..."

Phùng Vận hừ lạnh:

"Ngươi quá xem thường Bùi Quyết rồi."

Nếu chỉ một bát canh gà pha chút bột nhung hươu mà có thể khiến Bùi Quyết mất đi lý trí, thì hắn còn đáng làm

"Diêm Vương tướng quân" mà ai nghe cũng kinh hồn bạt vía sao?

Đồ ngu xuẩn!

Tiểu Mãn không hiểu những lời khó hiểu này, chỉ biết ngơ ngác nhìn Phùng Vận.

"Nữ lang, tỷ tỷ... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Văn Huệ và Ứng Dung đứng bên cạnh kéo Tiểu Mãn, khẽ lắc đầu ra hiệu nàng đừng nói gì.

Phùng Vận lại chẳng né tránh, điềm nhiên cất lời:

"Nhung hươu bổ thận tráng dương, sinh tinh ích huyết. Ngươi nói xem, tỷ tỷ ngươi đã làm chuyện gì?"

Ánh mắt nàng quay sang Đại Mãn, lạnh lùng:

"Ta bảo ngươi đưa canh, chứ không phải bảo ngươi đưa nhục!"

Đại Mãn giật mình, trong khoảnh khắc như thể không nhận ra người trước mặt. Đây còn là Phùng Thập Nhị Nương trầm lặng, hiền hòa của phủ Thái thú sao?

Lòng nàng ta run sợ, cả người sụp xuống quỳ:

"Nô tỳ sai rồi, nô tỳ không nên tự ý quyết định... Nhưng nô tỳ làm vậy cũng vì nghĩ cho nữ lang. Chủ tớ chúng ta thân nơi địch doanh, sống c.h.ế. t chưa biết thế nào. Nếu nô tỳ may mắn được Đại tướng quân ưu ái, từ nay nữ lang sẽ không phải chịu khổ ở doanh trại đầy hôi thối này nữa..."

Phùng Vận im lặng một lúc:

"Trước khi đi, ta dặn ngươi thế nào?"

Cổ họng Đại Mãn như nghẹn lại, không dám ngước mắt nhìn Phùng Vận.

"Nữ lang bảo nô tỳ... hành sự cẩn thận. Nếu tướng quân chấp nhận, thì ở lại hầu hạ chu đáo. Nếu tướng quân không có ý, không được tự làm khổ mình, cũng không được bày trò dụ dỗ..."

"Vậy mà ngươi đã làm gì, đã nói gì?"

Phùng Vận cầm con d.a. o nhỏ mang theo từ quận An Độ, nhẹ nhàng vuốt ve lưỡi d.a. o như thể rất quý trọng.

Đại Mãn cúi rạp đầu xuống đất, toàn thân run rẩy vì sợ hãi.

Phùng Vận nheo mắt:

Nói.

Đôi môi Đại Mãn run rẩy, hai má đỏ bừng, nhưng không thể thốt nên lời.

Tiểu Mãn bật khóc, quỳ xuống van xin:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!