Cuối cùng, khi Cố Lưu mang thủ cấp của ái phi và hoàng tử đặt dưới chân, lão hoàng đế cũng không hề bận tâm. Ông tự mình thoái vị, chỉ nói rằng muốn được hợp táng với người vợ đã khuất trong hoàng lăng.
Lão hoàng đế vẫn đang nói về mong muốn được hợp táng, không để ý thấy Cố Lưu đã đỏ hoe đôi mắt, sát khí ngút trời.
Thì ra Diệp hoàng hậu năm đó không phải tự vẫn trong lãnh cung, mà là bị bệnh c.h.ế. t trong ngôi nhà tối tăm ấy. Khi bà qua đời, chính là lúc Cố Lưu đang làm thuốc nhân, chịu đựng vô vàn đau đớn, chuẩn bị thoát ra ngoài.
Chỉ thiếu một chút nữa, thì ra năm đó chỉ thiếu một chút nữa là hắn có thể gặp lại mẫu thân.
Chỉ cần hắn trốn nhanh hơn một chút, trở về kinh thành sớm hơn một chút, hắn đã có thể cứu sống mẫu thân.
Cố Lưu bật cười lạnh lùng, vung tay c.h.é. m đầu người cha ruột, như hai kẻ kia c.h.ế. t dưới lưỡi kiếm của hắn.
Sau đó, hắn đem t.h. i t.h. ể của lão hoàng đế quăng ra ngoài, để mặc cho người ta phỉ nhổ và cho chó ăn xác. Diệp hoàng hậu thì được cải táng về phần mộ tổ tiên của nhà họ Diệp.
Hôm ấy, Cố Lưu đã g.i.ế. c vô số người, m.á. u nhuộm đỏ hoàng thành, cùng với việc g.i.ế. c cha và huynh đệ, thủ đoạn tàn nhẫn không màng hậu quả. Dẫu cho hắn có chiếu nhường ngôi của tiên đế, đường đường chính chính mà lên ngôi, danh tiếng bạo quân của hắn vẫn không thể kìm lại mà lan truyền khắp nơi.
Vết thương cũ ở chân hắn đã được chữa lành từ lâu, nhưng vì chữa muộn nên để lại di chứng, hễ trời trở lạnh là từng cơn đau lại bắt đầu hành hạ hắn.
Cố Lưu đúng là một bạo quân, coi sinh mạng như cỏ rác, nhất là khi khuôn mặt xấu xí của hắn bị người đời chê bai, hoặc khi vết thương cũ âm ỉ đau, tâm trạng hắn càng trở nên tồi tệ, lại càng tàn bạo khát máu.
Không ai phát hiện, thực ra mỗi lần hắn nổi giận, điên cuồng tàn sát, trạng thái của hắn đều không bình thường, như một mãnh thú mất trí, chỉ biết c.h.é. m g.i.ế. c và căm phẫn. Đó là do độc tố còn lại trong cơ thể gây ra.
Cố Lưu từng bị biến thành thuốc nhân, đã uống đủ thứ thuốc linh tinh, độc tính chồng chất, không cách nào triệt để giải trừ, thỉnh thoảng phát tác, nặng nề nhất còn khiến hắn mất đi thần trí.
Cố Lưu tự biết điều đó, nhưng hắn lại không quan tâm. Kẻ thù của hắn đều đã chết, thân nhân cũng đã mất, hắn như một hồn ma lạc lõng lưu lạc chốn trần gian, không có mục tiêu, cũng chẳng còn gì để gửi gắm.
Hắn biết tính tình hung bạo quá độ sớm muộn gì cũng chuốc lấy hậu quả, nhiều chuyện rõ ràng có thể giải quyết nhẹ nhàng hơn, nhưng hắn không bận tâm. Hắn buông thả bản thân trong sự hung bạo và sát phạt. Bởi vì hắn chẳng yêu thương thần dân của mình, cũng chẳng yêu thương chính bản thân hắn.
Khi rơi xuống tận cùng của tuyệt vọng, người hắn từng cứu phản bội hắn, người từng cứu hắn cũng lại hại hắn, ai ai cũng chà đạp hắn. Hắn chứng kiến bao nhiêu bộ mặt xấu xa của lòng người, mọi thứ trên đời đều làm hắn chán ghét.
Hắn ngồi trên ngai vàng chí cao nhân gian, nắm trong tay ấn tín có thể hô phong hoán vũ, khoác lên mình long bào thêu bởi những nghệ nhân tài hoa nhất.
Nhưng dung mạo hắn đã hủy hoại, thân thể dưới lớp long bào đầy rẫy sẹo chằng chịt, cơ thể hắn đã bị thuốc độc ăn mòn như khúc gỗ mục, nội tâm hắn cũng rách nát, tan hoang.
Mọi người đều khiếp sợ bạo quân, chẳng ai còn nhớ hắn từng là thái tử điện hạ được tất cả yêu mến.
Đêm đó, ta từ Cần Chính điện trở về, nằm mộng thấy chính mình thuở nhỏ, cùng với Cố Lưu và Thập Ngũ khi còn niên thiếu.
Thiếu niên kia đẩy con bạch mã tinh nghịch đang nhai tóc hắn, đứng đó uy nghiêm như ngọc, ánh mắt dịu dàng rơi trên người tiểu ăn mày đáng thương nhếch nhác.
Hắn nói:
"Đừng đánh cô nương ấy."
Hắn còn nói:
"Thập Ngũ, giúp cô nương ấy tìm đi."
Rồi hắn lên xe ngựa, biến mất giữa biển người.
Hồng Trần Vô Định
Thập Ngũ rất thích cười, như một đại ca thân thiết, hắn cười trả lời đồng liêu:
"Tất nhiên là sợ rồi, nên ta mới phải chạy trốn đây."
Nói xong, hắn chạy xa, hai người đuổi nhau, cũng dần dần tan biến giữa dòng người.
Từ đó, thời thế đổi thay, năm tháng trôi qua lặng lẽ. Cố Lưu từng rạng ngời như ánh mặt trời, và Thập Ngũ từng vui vẻ như vậy, đều chẳng bao giờ gặp lại nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!