Chương 32: Đường Diệu Huân: "Làm sao vậy, nhóc con?”

Sau khi trở lại phòng 1301, Quý Tinh Lăng lại đến phòng tắm tắm. Hắn kỳ thật đã quên mất trong mơ cụ thể đã có cái gì, mà cảm giác tiến vào trong máu nóng bỏng xao động vi diệu vẫn còn tồn tại, không thể chịu nổi bất cứ chuyện gì thăm dò. Tuy rằng tất cả những chuyện này giải thích bởi tuổi dậy thì, nhưng vì sao địa điểm thanh xuân cố tình ở trong phòng 1302? Đại thiếu gia nghĩ trăm lần cũng không ra, đơn giản vặn vòi hoa sen sang bên phải, tắm nước lạnh cho tỉnh táo tinh thần vào cuối mua thu.

Bởi vì Quý Tinh Lăng tắm quá mức dài dòng, lần này đổi thành Lâm Cạnh đi trước ở bên cạnh thang máy chờ. Trong điện thoại cậu là tin tức tiếng Anh, Drinking Water May Boost Kids Mental Sharpness,[ uống nước có thể tăng cường sự nhạy bén về tinh thần cho trẻ em] thể tăng và ngay sau đó, bạn nhỏ Quý cách vách liền cầm theo một chai nước đá cửa đi ra, trên thân bình còn kết một tầng sương lạnh, ở trên ngón tay thon dài của hắn, tan thành giọt nước trong suốt.

"Cậu đang xem gì vậy?" Quý Tinh Lăng hỏi.

"Nghiên cứu cho thấy, uống nhiều nước tốt cho não của cậu."

Quý Tinh Lăng rất tự nhiên mà "Ồ" một tiếng, lại một hơi uống hết nửa chai nước đá, tốt cho não. Đuôi tóc hai người còn hơi ẩm ướt, mang theo hương khí khác nhau sau khi tắm, một cái là hương bưởi dương quang đầy sức sống, một cái là hương cỏ xanh sương mù núi rừng.

Lâm Cạnh kỳ thật cũng rất xấu hổ, nam sinh trong tuổi này, khi rời giường cũng có một chút…… Nhưng Lâm ca của cậu dù sao so với Tinh ca của cậu vững vàng bình tĩnh hơn nhiều, vì thế nói: "Cậu còn có nửa đề chưa làm xong tối hôm qua, đến phòng học nhớ chép, miễn cho lại bị lão Lý phạt đứng."

"Ừ."

"Tiết tự học sớm là của cô Ninh, cô ấy hẳn lại lại đề đối thoại hoàn cảnh, bất quá lần này hẳn sẽ không chọn chúng ta, lần trước đã lên rồi."

"Đúng vậy."

"Nghe nói gần đây kiểm tra điện thoại rất nghiêm khắc, cậu đừng có tùy tiện lấy ra, miễn cho bị tịch thu."

"Được."

"Quý Tinh Lăng."

"Làm sao vậy?"

"Trời cũng muốn vì cậu nói chuyện mà chết rồi."

"……Ồ."

Xe đến đưa đón Quý Tinh Lăng đi học chính là Mercedes

-Benz GLS, hàng ghế sau cách nhau một khoảng cách rất xa, hai người sau khi lên xe, rất có ăn ý mà một người dựa một bên, đều cúi đầu chơi điện thoại. Tài xế Lão Phùng vốn rất ít lời, nhưng buổi sáng hôm nay, ông khả năng cảm thấy trong xe có chút quá mức an tĩnh, vì thế thừa dịp đèn đỏ quay đầu lại trêu chọc "Hai thằng nhóc mấy đứa, tại sao hôm nay lại trầm mặc như vậy, giấu người nhà làm chuyện xấu?"

Tự cho là rất hài hước, tiếng nói to lớn vang dội.

Biểu tình Quý Tinh Lăng cứng đờ trong chớp mắt, một tay đặt lên đôi mắt, mang theo một tia từ bỏ chống cự bất chấp tất cả: "Chú Phùng, thật sự đó, trước khi chú mở miệng, cháu thật ra cũng không có xấu hổ như bây giờ."

Lâm Cạnh hé miệng, nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ.

Quý Tinh Lăng duỗi tay lại, hữu khí vô lực xoa xoa đầu cậu, chân răng muốn ngứa.

Bất quá rất may mắn, chuyện lúng túng cả một đường này. Sau khi đến trường học, bị trộn lẫn bởi tiếng cãi cọ nói chuyện ồn ào trong phòng học, không khí lập tức bình thường hơn nhiều. Quý Tinh Lăng cầm lấy bài tập toán của học bá ba hai bút chép xong, còn muốn nghiêng người qua tranh công:"Này, cậu có cảm thấy chữ tôi bây giờ trông rất ổn hay không?"

"Cậu vì sao chép bài tập còn có thể chép ra cảm giác ưu việt."

"Này không gọi là cảm giác về sự ưu việt, gọi là trần thuật sự thật."

"Nhưng cậu có phát hiện hay không, cậu đã chép vô ích rồi không."

"…… Đệt!"

Quý đại thiếu gia suy sụp, đoạt lấy sách bài tập viết lại một lần nữa, Lâm Cạnh xoay bút trong tay, đáy mắt cất giấu một chút ý cười, dựa vào ghế tiếp tục uống sữa.

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ lốm đốm.

……

Thi giữa kỳ trước một tuần, Lâm Cạnh giúp Quý Tinh Lăng đánh dấu các trọng điểm, nói: "Tôi đã đi hỏi giáo viên, thật sự không khó, cậu đừng có áp lực."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!