Chương 15: (Vô Đề)

Tôi:

"Hóa ra anh ấy vẫn chưa từ bỏ việc phát sóng."

Trương Dữ tìm cớ rồi bỏ chạy, tôi liếc Phó Cửu Hàn một cái:

"Giang Yên vào tù rồi?"

"Ừ, cha mẹ cô ta nói cô ta bị tâm thần nhưng bệnh viện kiểm tra lại không phát hiện gì nên vẫn phải vào tù."

Phó Cửu Hàn ôm mặt tôi giải thích.

Tôi đặt tay lên vai anh, nghĩ đến một vấn đề:

"Cô ấy không phải là ân nhân cứu mạng của anh sao?"

"Anh đã trả ơn xong rồi."

Phó Cửu Hàn nghĩ thầm: Ngay cả mạng sống cũng đã trả.

Tôi cụp mắt, vẫn cảm thấy tiếc cho Giang Yên, cơ hội tốt như vậy, hết lần này tới lần khác cô ta lại giới hạn bản thân vào đàn ông.

Phó Cửu Hàn không hài lòng với sự im lặng của tôi lúc này, nhẹ nhàng véo má tôi nói:

"Thôi nào phu nhân Phó, bây giờ em nên lo lắng cho đám cưới của chúng ta."

Nghe đến đây tôi liền hào hứng:

"Anh đừng có làm cái trò phát sóng toàn cầu đó!"

"Được, tất cả nghe theo bà xã." Phó Cửu Hàn đáp, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Anh ấy thật sự rất biết chiều chuộng, cũng không trách Giang Yên cứ mãi nhớ nhung.

Ngày cưới, tôi ngồi trong phòng trang điểm, Kim Nhiễm Nhiễm mặc váy phù dâu ngồi bên cạnh nhìn tôi đầy cảm thán:

"Không ngờ cậu thật sự đã lấy được Phó Cửu Hàn."

Tôi đắc ý lắc đầu:

"Đây cũng là phần thưởng sau khi bị ném đi."

"Cậu có biết bao nhiêu cô gái muốn cậu mở lớp không?" Kim Nhiễm Nhiễm đầy ghen tị, chạm vào cánh tay tôi: Cậu dạy tớ đi.

Tôi chỉnh lại vương miện trên đầu, hơi chê bai nói:

"Khi nào đại tiểu thư Kim thu tâm lại là được, đâu cần tớ dạy."

Kim Nhiễm Nhiễm bất mãn hậm hực:

"Cậu tưởng Cửu gia nhà cậu đầy rẫy ngoài đường sao?"

Ừ, đúng vậy, Yêu Yêu nhà tôi chỉ có một mà thôi.

"Lấy chân tình đổi lấy chân tình là được." Đúng vậy, tôi đã dùng mười hai phần chân tình của mình để lay động Phó Cửu Hàn.

"Ôi, vẫn là câu nói đó, quả nhiên Cửu gia chỉ có một mà thôi," Kim Nhiễm Nhiễm vừa thở dài cảm thán, vừa liếc nhìn đồng hồ rồi đẩy bó hoa vào tay tôi:

"Đi thôi, cô dâu xinh đẹp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!