Dịch: Lục Dương
Biên: Thanh Hoan
***
Thoáng chốc, hành lang đã trống trơn. Giờ vào lớp thì sắp tới, hơn nữa lời chế nhạo của Ti Tiếu khiến mọi người vô cùng xấu hổ.
Ở lại thì càng mất mặt, thôi thì vào lớp cho xong!
Dương Thanh Vân thì vẫn ở ngoài, Hồ Trung Lâm đang muốn kéo vào thì hắn lại mỉm cười, nói:
"Đợi chút đi, vội cái gì chứ?"
"Đi mau lên, đến giờ vào lớp rồi!"
Hồ Trung Lâm sắp sốt ruột phát khóc rồi, mấy người trong lớp đang nhìn bọn họ kìa. Nhất là cái đám nam sinh vừa chạy trối chết ban nãy, vừa thoát khỏi cảnh xấu hổ, lại chứng kiến Hồ Trung Lâm và Dương Thanh Vân còn chấp mê bất ngộ thì cảm thấy hai tên này thật sự ngu ngốc!
Ti Tiếu là ai chứ?
Là bà chằn đó! Bà chằn này đã mắng như vậy thì ai dám chống đối? Nếu có thể tránh thì tuyệt đối không được đắc tội với bà cô này! Vậy mà hai người kia còn ở ngoài làm gì?
Chẳng lẽ sợ chưa đủ mất mặt hay sao?
Ti Tiếu hơi cau mày, híp mắt lại, nhìn chằm chằm hai người Dương Thanh Vân:
"Này, hai người không vào lớp à, ở ngoài uống gió Tây Bắc(1) hay sao?"
Dương Thanh Vân cười nhạt, Hồ Trung Lâm thấy không kéo được thì đành rút lui. Lúc này, ngoài hành lang chỉ còn mình Dương Thanh Vân.
Cũng đúng lúc ấy, Đinh Tư chợt xuất hiện.
Khoảnh khắc cô vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, bầu không khí chợt thay đổi. Qua cửa sổ, mọi người nhìn về phía Đinh Tư đang đi ngoài hành lang.
Có lẽ vì không còn nhiều thời gian nên cô bước đi khá nhanh, vội vàng muốn về lớp, giống như tiên nữ bay lượn trên mây vậy.
Cô đã sớm quen cái cảnh mọi người chăm chú nhìn mình, vậy nên không những không tỏ ra câu nệ, mà còn nhìn về phía lớp 12A1 rồi nở một nụ cười toả nắng.
Ti Tiếu cũng cười, nhìn Đinh Tư khẽ gật đầu xem như chào hỏi. Còn những người còn lại của 12A1 ấy à, làm gì còn ai có dũng khí đáp lại, nữ sinh thì nhìn đi chỗ khác, nam sinh thì không có gan mở lời.
Đinh Tư...
Bỗng nhiên mọi người nghe được một tiếng gọi, cả lớp 12A1 lập tức lặng ngắt như tờ, lúc này nếu một cây kim rơi xuống đất thì cũng có thể nghe thấy tiếng. Ai vừa gọi tên Đinh Tư???
Mọi người đang shock, Đinh Tư cũng dừng bước.
Dương Thanh Vân thì vẫn đứng bên hành lang, người vừa gọi Đinh Tư chính là hắn.
"Bạn học này... cậu..." Đinh Tư nhìn bạn học đang đứng trước mặt bằng ánh mắt nghi ngờ, hai người chưa từng học cùng nhau thì phải, cô thấy hình như mình không hề quen biết cậu ta nha.
Dương Thanh Vân nhìn cô gái trước mặt.
Dù hắn đã trải qua muôn vàn sóng gió, ba chìm bảy nổi, nhưng lúc này trái tim lại đập thình thịch. Cảm giác này rất khó tả, nhưng lại chân thực, khiến hắn hưng phấn không thôi.
Chứng kiến vẻ mặt nghi ngờ của cô nàng, Dương Thanh Vân bật cười, nói:
"Mình tên Dương Thanh Vân, gọi bạn lại vì muốn làm phiền bạn một việc. Bạn có thể cho mình mượn vở ghi môn Hoá vài ngày để ôn tập được không?"
A... Đinh Tư chẳng biết nói sao, nam sinh lớp 12A1 mà lại mượn vở của lớp 12A8?! Đúng là tên mặt dày mà, kiếm cớ bắt chuyện cũng thật vụng về quá đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!