Chỉ một thông báo đã cung cấp lượng thông tin lớn cho họ! Quái vật này chính là mẫu thí nghiệm mà mọi người hò hét đòi bắt, hai người không chỉ giết được một con, thế nhưng còn may mắn kích hoạt được nhiệm vụ nhánh.
Nhiệm vụ nhánh đó, làm xong một cái là có 5000 điểm thưởng, giống y như hoàn thành năm cái nhiệm vụ chính rồi còn gì, có khi nào cậu sẽ đủ điểm mua được một thân thể tuyệt vời không đây! (gào thét
-ing)
Thời Khanh không kiềm được hưng phấn trong lòng, tiếc rằng chức năng PM của hệ thống chỉ có thể dùng để thông báo nhiệm vụ mà không thể chat được. Xung quanh lại có một đống người vây xem Tần Mạc, thân làm chủy thủ như cậu sao có thể không biết nặng nhẹ chạy đi lải nhải bên tai y.
Ây… Tên lắm mồm nào đó cảm thấy cuộc sống của mình thật là đau khổ quá đi.
Thời Khanh chú ý đến dòng cuối cùng, tiến độ nhiệm vụ là 1/3, câu này thâm chừng nào nha, phân tích ra là mẫu thí nghiệm có tới ba con? Giết một con, một con trốn, còn một con ở sau cánh gà chưa chịu lên sân khấu.
Nghe có vẻ nhiệm vụ nhánh cũng không đến nỗi nào.
Lãnh Lâm và mọi người vừa đến đã có thể nhìn ra tình hình: Tần Mạc nguyên vẹn không thương tích, mà vật thể không xác định nằm dưới thùng hàng đã trở thành đống thịt nát. Qua một trận chiến quyết liệt, người thắng dĩ nhiên là Tần Mạc.
Một quân nhân đứng cạnh Lãnh Lâm nói:
"Trên dụng cụ dò tìm xuất hiện tín hiệu của mẫu vật, cách chúng ta không đến 1 mét…"
Lời chưa nói xong, âm thanh đoàng đoàng vang lên.
Mọi người kinh ngạc nhìn Tần Mạc.
Tần Mạc bình tĩnh cất súng, nói:
"Quái vật kia đứt đầu vẫn không chết, để ngừa vạn nhất, tôi bắn thêm vài phát."
Vừa dứt lời, một tiếng nổ thật lớn vang lên, thi thể dưới thùng hàng bốc cháy dữ dội!
Mọi người đơ mặt ra, Tần Mạc liếc một cái, tỏ vẻ tiếc hận nói:
"Ah~, không chú ý, lấy nhầm đạn lửa."
Quân nhân theo dõi dụng cụ dò tìm lúc trước không nhịn được rống lên:
"Đó là mẫu thí nghiệm đó! Mày giết nó rồi! Tiến sĩ làm sao rút huyết thanh!"
Tần Mạc ra vẻ ngạc nhiên:
"Thì ra đây chính là mẫu thí nghiệm ư?"
Hắn ta tức giận bừng bừng, muốn xông tới kéo cổ áo Tần Mạc, nhưng vừa mới bước một bước đã bị giữ lại.
Tần Mạc lạnh lùng hỏi:
"Vậy thì sao? Mày giết nó sao?"
Chỉ một câu đã làm hắn cứng họng. Mẫu thí nghiệm là do Tần Mạc phát hiện, cũng là y giết, lúc họ tới thì mọi chuyện đã rồi, không ai có quyền ý kiến, nhưng hắn vẫn không cam tâm.
Đột nhiên Lãnh Lâm tiến lên khuyên nhủ:
"Được rồi, đừng cãi nhau nữa, chuyện đã xảy ra không thể thay đổi được. Tần tiên sinh cũng không biết đây là mẫu vật, làm vậy cũng vì an toàn của chúng ta."
Gã dừng lại một chút, hướng ánh nhìn sâu xa về phía Tần Mạc:
"Chúng ta vẫn còn cơ hội, phải không Tần tiên sinh?"
Tần Mạc nhìn thẳng gã, một hồi lâu sau nhếch môi đầy hưng phấn: Tất nhiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!