Chương 104: (Vô Đề)

Sin Er thật sự là sợ tới ngu người.

Loại cảm giác này giống như là, vừa mới quen biết được một tên bạn tốt, ngày hôm qua còn dặn dò nhân gia đừng có chạy loạn đừng có mò mẫm bậy bạ, phải ngoan ngoãn nghe lời, ngủ một giấc tỉnh lại, tui đậu, tên bạn tốt mới quen bỗng chốc hóa thành người còn khoa trương hơn Vua của thế giới, Tổng thống của quốc gia.

Rõ ràng hô biến ra Siêu nhân, Spider Man, Chiến thần Ares ! Này… Này… Tiết tấu này… Còn có thể đùa giỡn được hả bạn tốt kia!

Trước một giây trở lại Thế giới căn nguyên, Sin Er đang phải dỗ dỗ kí chủ đại nhân nhà mình làm mình làm mẩy, quay đầu lại đã bị tin tức của thế giới làm sợ ngây người, có phải không dzậy (gào thét

-ing)!

Guard và Hunter khai màn cuộc chiến, đến cuối cùng hai đại BOSS vậy mà dắt tay nhau tử ẹo, suy ra chiến thắng thuộc về hai người kia, cư nhiên chính là bạn tốt mà cậu ta mới quen!

Thời Khanh và Tần Mạc!

Nhìn cả thế giới đều là tên và hình ảnh hai người bọn họ, Sin Er thật không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt bây giờ, trầm mặc nửa giờ, rồi sau đó cậu mang theo vẻ mặt đau khổ quay đầu, nhìn kí chủ nhà cậu ta, chỉ chỉ hai người lãnh huyết khốc cuồng bá duệ trên màn ảnh lớn, vẻ mặt lại đau khổ thêm một lần nữa:

"Chính là bọn họ… Em trước đó đã đề cập qua … Ân nhân cứu mạng của em…"

Kí chủ nhà cậu ta: = =!

Thế giới căn nguyên đã muốn loạn thành đống cháo heo.

Xích Huyền và Hạ Huân biến mất, Liên minh độc lập và Hiệp hội Guard nháy mắt sụp đổ.

Dùng bạo lực áp chế và hấp dẫn của ích lợi để duy trì tổ chức, sau khi mất đi người trông chừng, thì bộc phát ra nhiều vấn đề khiến người ta không dám nhìn.

Thanh danh vốn có của Liên minh độc lập mất sạch, cái gọi là đầu trọc đâu có sợ bị nắm tóc, nhóm cán bộ nòng cốt không dám hướng hai người kia gây chuyện, nhưng tìm đám Guard cắn vài ngụm cũng đỡ tức mà.

Lúc này bọn họ cũng học được thông minh, ngươi phá hỏng thanh danh của ta, ta cũng muốn hắt nước cống vào mặt của ngươi.

Những việc làm không lành mạnh của nhóm Guard bị moi móc ra ánh sáng, trình độ ghê tởm thật khiến cho người ta líu lưỡi.

Hiệp hội Guard đích xác sẽ không cắn nuốt hệ thống, nhưng chuyện bọn họ làm, so với việc Liên minh độc lập cắn nuốt mà nói, thật đúng là không kém bao nhiêu!

Bởi vì tranh đấu cùng nhóm Hunter nhiều năm, cho nên phân nửa kí chủ trong đám Guard đều mất đi hệ thống, không có hệ thống cho nên muốn sống sót thì phải tìm một cái khác thế vào.

Nhưng đám Guard tốt xấu gì cũng mang cờ hiệu là bảo hộ, làm trong âm thầm như thế nào thì không nói, ít nhất ở bên ngoài thì không thể xảy ra sự tình này, vì thế, bọn họ đã nghĩ ra một lối tắt, muốn tạo ra một cái hệ thống đa năng để dùng chung.

Bắt lấy hệ thống có tư chất ưu tú, khiến một hệ thống mà cung ứng cho một đám kí chủ (NP), cứ như vậy, cũng giải quyết được khẩn cấp của đám kí chủ, chẳng qua lại không hề suy xét đến ý nguyện của hệ thống.

Lực lượng của hệ thống có hạn, cùng một kí chủ ký kết khế ước là cục diện song song, nhưng cùng nhiều kí chủ đồng thời ký kết, không khác gì tự hại.

Sau khi bị khai thác quá mức, hệ thống tử vong, Hiệp hội Guard lại tìm thêm hệ thống mới, vòng đi vòng lại, vì để không tiết lộ ra bí mật, cho nên đem hệ thống cầm tù, ở mặt ngoài thì nói là bảo hộ, kì thực xem như công nhân mà ngược đãi.

Có một cái này khai đường, nhóm Guard càng thêm đột phá ý tưởng, tư chất của hệ thống nhà mình không ưu tú, thì cứ đi ra ngoài lừa gạt một cái cao cấp về, dù sao khi vào đến tay rồi, thân bất do kỷ, còn không nghe lời? Thì sẽ có nhiều chiêu số khiến ngươi bắt buộc phải khuất phục.

Hạ Huân chết đi quá đột ngột, Hạ Triết vì cứu hắn mà bị dính lan theo, cũng bị trọng thương, hai vị lãnh tụ đều ngã xuống, Hiệp hội Guard nguyên bản phòng thủ kiên cố lập tức hé ra trăm ngàn chỗ hở.

Việc này cũng do nhóm Hunter thêm một tay bớt một chân trong đó.

Được lắm, các ngươi mắng chúng ta ghê tởm biến thái, sao không nhìn lại việc các ngươi làm so với chúng ta còn biến thái nhiều hơn!

Lẽ ra ban đầu có rất nhiều người muốn vào Hiệp hội Guard, cái tin tức này vừa tuôn ra, quả thực là tránh còn không kịp, hận không thể đá vài cước lên mặt bọn hắn, lúc này ai mà dám nhảy ra lôi kéo nữa?

Thời gian một tháng, long trời lở đất.

Thời điểm Tần Mạc và Thời Khanh lại xuất hiện lần nữa, cục diện bày ra trước mắt hai người là một nùi rối rắm.

Thời Khanh nhất thời trợn tròn mắt, lúc ấy trong đầu cậu có suy nghĩ duy nhất là, lão tử may mắn không có ngốc hề hề đi làm Chủ thần, CMN cái này còn gọi là việc người làm hay sao? !

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!