Một câu nói kia của Tần Mạc vừa ra, có hai người ánh mắt trợn to.
Hạ Triết và Lam Vũ, hai người này đều đã từng giơ cành ô
-liu(*) với Tần Mạc, lúc ấy Tần Mạc cự tuyệt thẳng thừng, giờ phút này tại trường hợp này, giữa một đống hỗn độn, y thế nhưng đáp ứng !
[Chỉ sự mời chào]
Hai người trước đó đã tinh tế đem việc tới nơi này mời Tần Mạc và sự từ chối quả quyết của y nói cho hai vị thủ lĩnh nghe, cho nên Xích Huyền và Hạ Huân vừa nghe Tần Mạc nói xong, trong lòng rối rít xoay chuyển đủ thứ suy nghĩ.
Có tốt có xấu có lợi có hại, nhưng tất cả hết thảy đều đi đến một mục đích cuối cùng duy nhất.
Bất luận là ai, chỉ cần Tần Mạc gia nhập về phía bọn họ, thì cuộc chiến hỗn loạn bất kham này nháy mắt sẽ có kết quả rõ ràng!
Thời Khanh và Tần Mạc vốn là bị vây ở thế bị động, bị xem như là vật cần cướp đoạt, nhưng lúc này, bởi vì sự xuất hiện của Tần Mạc, cùng với một câu ngắn ngủn kia, mà nháy mắt có được địa vị chủ chốt.
Y lựa chọn ai, thì bên đó sẽ thắng.
Dưới bước chân chầm chậm chầm chậm, y đứng ở giữa trung tâm, quyết định xem Hiệp hội Guard và Liên minh độc lập là quật khởi hay chiến bại!
Trong phút chốc, không cần bất luận động tác gì, không cần quá nhiều ngôn ngữ, chiến trường chợt bình ổn xuống.
Hai người vẫn không lộ diện bỗng đồng thời xuất hiện.
Thủ lĩnh Hiệp hội Guard với trường bào màu tím.
Minh chủ của Liên minh độc lập với hắc bào màu đen.
Nhân vật trong truyền thuyết, tử địch đã hàng tỉ năm qua.
Rốt cục gặp lại nhau lần nữa.
Mà đứng thẳng chính giữa, là một Newbie hoàn toàn xa lạ, chỉ mới cấp hai mươi, vừa bước vào thế giới căn nguyên không quá ba ngày!
Nhưng chỉ trong ba ngày này, đã nhấc lên từng đợt chiến loạn nghiêng trời lệch đất, cơ hồ khiến cho bầu trời muốn đổi sắc.
Lúc này, y nắm giữ một lợi thế thật lớn, đó là lựa chọn có thể xoay chuyển càn khôn!
Y chọn ai? Rốt cuộc y sẽ chọn ai? !
Tần Mạc vẫn không nhúc nhích đứng ở giữa, không nhìn về phía bất cứ người nào trong bọn họ.
Xích Huyền đứng bên trái, cách khoảng năm sáu mét, nhưng thanh âm lại giống như vang ở bên tai:
"Gia nhập Liên minh độc lập, ngươi thuộc về nơi này."
Hạ Huân đứng bên phải, cũng đồng dạng khoảng cách, không sai lệch chút nào, nghe thấy Xích Huyền nói, hắn hừ lạnh ra tiếng, bĩu môi khinh thường:
"Gia nhập vào liên minh của các ngươi, thì phải cắn nuốt sạch hệ thống của mình, Tần Mạc cắn nuốt xong, thì ngươi sẽ bỏ qua y sao? Mục đích của ngươi là cái gì? Ai mà không biết cơ chứ ? ! Thật sự là châm chọc ah~! Có gạt người thì cũng phiền ngươi dùng thêm chút tâm kế nữa được không?"
Đáy mắt Xích Huyền hiện lên một tia tàn khốc, cường ngạnh nói:
"Ta sẽ không tranh đoạt cùng y, chỉ cần y đồng ý gia nhập Liên minh độc lập, ta tình nguyện buông tha chức vị Minh chủ!"
Những lời này vừa ra… nháy mắt cơ hồ tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên.
Cái này… Cái này không phải là đang nói giỡn đó chứ?
Hạ Huân mặt không đổi sắc, vẫn trào phúng như trước:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!