Kỳ Thí Phi là thuần linh thể.
Ấy chính là nguyên do khiến y không ngừng gặp nạn, cũng bởi cái thể chất đó là y từng bị quăng qua bán lại như một thứ hàng hóa để đổi lấy lợi ích.
Ban đầu Kỳ Thí Phi còn nhỏ, chưa biết thuần linh thể hiếm thấy đến mức độ nào, nên mới dễ dàng bị lão sư tôn đầu tiên bán cho lão thứ hai.
Vị sư tôn thứ hai tuy dốc sức dạy y tu luyện, nhưng không hé răng nửa lời về cái thể chất đặc biệt ấy. Lão đợi đến khi y đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất của Ngục Thiên tông rồi bán vào chỗ đó.
Vị sư tôn thứ ba là người vạch trần bí mật này. Lão nói cho y biết thể chất đó quý hiếm tới chừng nào, rằng đó là thể chất tốt nhất để làm lô đỉnh.
Đến sư tôn cũng hãm hại hắn, huống chi là những tu sĩ tham lam khác.
Sau khi giết xong kẻ cuối cùng biết bí mật của mình, Kỳ Thí Phi thay đổi công pháp, chuyển sang tu luyện Hàn Linh Tâm Quyết do mình sáng tạo. Công pháp này mang thuộc tính băng, có thể che giấu cái chân nguyên thuần khiết của thuần linh thể.
Sau khi rời Đông Độ châu, Kỳ Thí Phi lập động phủ tại thâm uyên rồi tu luyện ở đó. Đến lúc gặp phải bình cảnh, phải đi lịch lãm, y chưa dám về Đông Độ châu mà quyết định tới Tây Tứ châu.
Y biết, chỉ khi đủ mạnh, và được đông đảo người ủng hộ, thì mới không có kẻ nào dám có ý đồ xấu với mình!
Vậy nên, khi đạt tới cảnh giới Hóa Thần, y quay về Đông Độ Châu để khiêu chiến với tông chủ của Ngục Thiên tông.
Thuần linh thể đem lại nhiều ưu thế. Thiên phú tu chân cao, khả năng lĩnh ngộ nhanh chóng, tốc độ hội tụ linh lực và chuyển hóa chân nguyên cũng chẳng phải dạng vừa. Khả năng chuyển hóa chân nguyên mau lẹ kết hợp với loại công pháp vừa có thể di chuyển vừa có thể tu luyện như Hàn Linh Tâm Quyết chính là thứ pháp bảo lợi hại nhất, giúp Kỳ Thí Phi chiến thắng trong những trận đấu.
Y đã dựa vào chúng để đánh bại và đuổi tông chủ tiền nhiệm của Ngục Thiên Tông đi để có thể soán ngôi.
Tại ma vực Xích Luyện, y cũng dùng phương pháp đó để tụ đủ số chân nguyên mà giết Thạch Tử Mặc.
Chính vì thể chất này mà Kỳ Thí Phi đã phải chịu biết bao khổ cực.
Vậy nên, khi thấy ở Tây Tứ Châu có một kẻ cũng sở hữu thuần linh thể mà lại được tự tung tự tác, rồi sư tôn, tông môn, thậm chí là cả giới đạo tu yêu chiều săn đón, y giận lắm.
Đố kỵ, phẫn hận, bất cam dày vò khiến KỳThí Phi khó lòng bình tĩnh.
Những cảm xúc tiêu cực ấy thôi thúc y phải đập nát cái vẻ mặt tự tin kia, lôi hắn khỏi cái địa vị chót vót ấy rồi chứng kiến hắn chìm sâu vào tuyệt vọng và bị vấy bẩn bởi những suy nghĩ đen tối và nhơ nhớp.
Nhưng dù sao thì y cũng là một tu sĩ ở cảnh giới Đại Thừa, dòng cảm xúc đó bị đè xuống mau chóng.
Tuy vậy, nếu cứ thế mà để yên đâu có hợp với tính cách y, vậy nên sau cùng, Kỳ Thí Phi nảy ra ý biến kẻ đó thành lô đỉnh của mình.
Từ hồi còn là phàm nhân cho tới lúc tu luyện lên Đại Thừa, y chưa từng dùng thứ ấy. Bởi vì thể chất đặc biệt này mà y chẳng thể tìm được lô đỉnh nào xứng với mình, mà chưa nói đến xứng, đến độ thích hợp cao cũng không có.
Và rồi Bạch Dương Phàm xuất hiện ngay lúc tốc độ tu luyện của y đang bị chững lại, quả là ý trời.
Tuy nhiên, hắn mới chỉ đạt tới cảnh giới Ngưng Hồn, chưa đủ nhắt răng. Vậy nên y thay đổi phương án, trước giả vờ làm bạn, đợi đến khi Bạch Dương Phàm tu luyện nên (chí ít là) cảnh giới Hóa Thần rồi mới ra tay.
Vốn kế hoạch của y vô cùng thuận lợi.
Bạch Dương Phàm thoạt như có vẻ thông minh, thực chất cũng rất sáng dạ, nhưng kiến thức còn quá hạn hẹp, vậy nên chẳng mấy chốc mà liền sa bẫy. Dù quá trình chờ đợi này không có điểm nào thú vị, nhưng y vẫn có chút chờ mong về sự trưởng thành của hắn.
Nhưng rồi, sự xuất hiện của người thanh niên đã thay đổi mọi chuyện.
Quỳ Mão luôn khiến Kỳ Thí Phi phải chú ý tới. Ban đầu, chẳng qua là y thấy kẻ này có chút thú vị nên mới giữ bên người mà nhìn ngắm cho đỡ buồn. Nhưng rồi khi thời gian trôi qua, những sự kiện đặc biệt liên tiếp xảy đến, người thanh niên dần dần thay thế được vị trí của Bạch Dương Phàm, khiến Kỳ Thí Phi phải để ý.
Hai sự "để ý" đó hoàn toàn khác nhau.
Bạch Dương Phàm khiến y nảy sinh những ý nghĩ ác độc, còn Quỳ Mão lại khiến y trở nên có sức sống hơn.
Cuối cùng, người thanh niên đã hóa giải hoàn toàn lệ khí trong lòng Kỳ Thí Phi, khiến y cảm thấy Bạch Dương Phàm chẳng khác nào hạt cát ven đường, không đáng nhắc tới.
Nhìn Kỳ Thí Phi cười nhưng khí thế thì ngập tràn sự lạnh lẽo, Bạch Dương Phàm biết mình chẳng còn chút hi vọng nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!