Chương 23: (Vô Đề)

Tác giả : Thời Bất Đãi Ngã

Edit: Tử Hầu bà bà

Ý niệm đầu tiên hiện lên trong lòng y là Tề Quân Hữu đột nhiên không một lời chào đã bị mình phái đi khỏi kinh, đã nhiều ngày như thế, một tin tức trên đường cũng không truyền đến, Hiền thái phi cũng nên ngồi không yên.

Năm đó trong hậu cung Cảnh đế vừa áp lực vừa ôn hòa, trong lòng thái hậu cùng Hiền thái phi có ý kiến gì mọi người không biết, nhưng  nét mặt tuyệt đối là chị em tương thân tương ái, chưa từng đỏ mặt một lần.

Chẳng qua thực tế mà nói, gia thế của Hiền thái phi tốt hơn thái hậu, Tề Quân Hữu lại có tiếng với bên ngoài, dù sao cũng phải nói Hiền thái phi cao hơn thái hậu một đầu.

Khi đó Cảnh đế trầm mê đan dược, người mới trong hậu cung tựa như rau hẹ, gốc này đổi gốc kia. Cũng không phải không có ai dâng sớ xin Cảnh đế lập thái tử để ổn định quốc gia.

Lần thứ nhất Cảnh đế còn giữ thể diện mà bác bỏ, lần thứ hai trực tiếp nổi giận ở triều đình, hỏi văn võ bá quan có muốn còn chưa chết tước vị quan vị muốn truyền xuống hay không?

Quần thần nào dám hé răng, nhà ai mà không có chuyện khó nghĩ, nhất là những nhà có tước vị, tước vị theo lý nên truyền cho con trưởng, nhưng dù sao như vậy cũng khiến bọn họ không cách nào lập tức lựa chọn.

Cho nên Cảnh đế khinh miệt trào phúng đám quần thần một trận, đại ý đơn giản là chuyện hậu viện nhà các ngươi còn quản chưa xong, còn muốn quản lên đầu ông đây, thật là muốn tìm chết mà.

Đương nhiên lời nói cũng không nói trắng ra, phải uyển chuyển một chút.

Cuối cùng để trấn an mọi người, Cảnh đế hứa hẹn, nếu bách quan có tước vị đều xử lý tốt được việc nhà của chính mình, thì y sẽ lập thái từ. Nếu bọn hắn làm không được, thì ngậm miệng không cần lo việc nhà của người khác.

Rõ ràng là chuyện không có khả năng, biết rõ đây là Cảnh đế ngụy biện, trong lòng các triều thần rất ứ nghẹn, việc lập thái tử không còn người nào nhắc đến nữa.

Trong lòng những người hậu cung tiền triều có một cán cân, mẹ đẻ đại hoàng tử Tề Quân Yến có tội, vị phế ngôi vị hoàng hậu, gia tộc hầu như bị chém, cũng liên lụy đến hắn.

Nếu Tề Quân Yến muốn leo lên ngôi vị hoàng đế, cần có sự duy trì của thế lực mạnh mẽ của nhà ngoại.

Cũng may, cho dù Tề Quân Yến không phải con trưởng, thì hắn vẫn còn thân phận con trưởng của vua, nếu thật sự có người ủng hộ thì hắn cũng nổi danh.

Nhưng từ khi hoàng đế ban hôn thì có thể nhìn ra được, hắn không được.

Nhị hoàng tử Tề Quân Hữu được triều thần xem trọng nhất, vô luận tướng mạo phẩm chất gia thế hôn nhân hắn đều chiếm ưu thế rất lớn.

Tam hoàng tử Tề Quân Mộ xem như là nhìn lên không thấy mình bằng ai, nhìn xuống không thấy ai bằng mình, ngoại trừ tướng mạo tương đối được, đặc biệt không có ưu điểm nổi bật khiến người ta lưu tâm.

Về phần tứ hoàng tử Tề Quân Chước, trên người chảy dòng máu dị tộc, muốn kế thừa ngôn vị hoàng đế Đại Tề, dùng đầu ngón chân cũng biết đó là chuyện không thể.

Trong lòng Hiền thái phi cùng thái hậu đều hiểu rõ những điều này, thái hậu đương nhiên không muốn bị lép vế, nhưng lúc đó thực lực thật sự không so được với Hiền thái phi, trong lòng ngầm khó chịu rất lâu.

Chẳng qua trong đầu thái hậu nghĩ thấu đáo, coi như rơi xuống thế yếu, lại càng muốn tranh.

Tề Quân Mộ sinh ra trong hoàng gia, không tranh sẽ không có đường lui. Đối với Lâm gia, đối với tất cả những người ủng hộ cũng không có đường lui.

Lại nói, ba mươi năm hà đông ba mươi năm hà tây, hiện tại thế lực bọn họ như nhau, sau này lại không chắc.

Khi đó bất luận triều đình hay hậu cung, tất cả mọi người nghĩ sau khi Cảnh đế chết, bất luận là ai lên ngôi chắc chắn sẽ trải qua một trận đẫm máu tanh nồng.

Cảnh đế còn trẻ tuổi, mọi người cho rằng Cảnh đế sẽ sống rất lâu, bọn họ còn có thời gian rất lâu để chuẩn bị. Kết quả, Cảnh đế đột ngột qua đời.

Mọi người vừa hồi tỉnh, đều tự chuẩn bị tụ hợp binh mã đại chiến một trận, di chiếu của Cảnh đế được người đưa ra. Tự tay viết, sau khi y chết Tề Quân Mộ kế thừa ngôi vị hoàng đế.

Ai cũng không ngờ Cảnh đế sẽ viết di chiếu, còn xác định rõ truyền ngôi cho Tề Quân Mộ, bè phái của Tề Quân Hữu đã bị di chiếu triệt để đánh ngất.

Hơn như khi đó lực lượng phía sau hắn còn chưa kịp chuẩn bị tốt, hoàn hồn lần thứ hai thì đã mất lợi thế. Mọi người cũng không có dũng khí đập nồi dìm thuyền, chỉ có thể thối lui không hành động.

Tề Quân Mộ cứ như vậy trở thành hoàng đế, Thục phi tất nhiên trở thành thái hậu, Hiền phi chỉ có thể trở thành Hiền thái phi.

Thái hậu bắt đầu khoa trương, Hiền thái phi thì hoàn toàn khiêm tốn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!