Chương 47: (Vô Đề)

U Minh thành là nơi mà phần lớn dân chúng đều chưa từng nghe nói tới, cũng là nhà của Lý Triết Tâm. Khi mạt thế vừa mới chấm dứt, U Minh thành cũng từng có một khoảng thời gian huy hoàng. Thời điểm đó, tất cả mọi người đều chạy về căn cứ sinh tồn, rất nhiều thành phố lớn không có một bóng người.

Những người không muốn đến căn cứ sinh tồn có thể chọn những chỗ này làm nơi sinh sống, ở đây còn có đầy đủ đồ dùng sinh hoạt. Khi ấy, dị thú cũng chưa cường đại như bây giờ, trong tình huống mà chỗ ở và đồ ăn đều tương đối đầy đủ thì vẫn có thể sinh sống.

Nhưng theo thời gian trôi qua, phòng ốc sập khiến những đồ dùng sinh hoạt có thể sử dụng càng ngày càng ít, mà máy lọc nước cũng dần dần mất đi tác dụng.

Trong số những người lựa chọn sinh tồn bên ngoài dã ngoại trước đây, cũng có vài người là nhân viên kỹ thuật, nhưng trong tình huống không có bất kì thiết bị gì, muốn đem kỹ thuật truyền lại sẽ vô cùng khó khăn.

Mặt khác, mấy trăm năm trôi qua, những ô tô máy móc mang ra từ căn cứ sinh tồn lúc trước cũng không thể dùng được nữa. Người của thành thị trong mấy trăm năm này đã phát triển khoa học kỹ thuật rất tiến bộ, bọn họ lại trì trệ không tiến, thậm chí trình độ khoa học còn bị thụt lùi.

Gần trăm năm qua, có một vài người thực lực không mạnh gia nhập U Minh thành, bởi vậy, cuộc sống lại càng gian khổ….. Lý Triết Tâm ngồi trong động chờ trời tối, phía sau còn có vài thủ hạ mà cô mang tới.

Hiện giờ ở U Minh thành, nhân số không bằng lúc trước, thực lực cũng giảm xuống, bọn họ muốn sống sót chỉ có hai con đường, hoặc là đầu hàng, hoặc là phát triển.

Bọn họ tân tân khổ khổ tích góp từng tí một vật liệu quý giá, lại chỉ có thể đổi một ít đồ dùng sinh hoạt bình thường, còn vũ khí thì không thể đổi được…… Lý Triết Tâm biết điều này thật không công bằng, nhưng không công bằng vẫn phải đổi, nếu không, bọn họ biết sống bằng cách nào?"

Đại tiểu thư, ăn cơm!" Lý Dũng nướng xong một khối thịt dị thú lớn, dùng đao cắt ra, sau đó để vào trong cái bát sứ lớn đưa cho Lý Triết Tâm."Anh Lý Dũng, cám ơn." Lý Triết Tâm nhận bát. Mỗi lần bọn họ tới Tinh Vân thành giao dịch đều sẽ ở nơi này, cho nên ở đây có không ít đồ dùng sinh hoạt."

Đại tiểu thư, khi nào giao dịch bắt đầu? Có phải trời vừa tối thì chúng ta sẽ đi tới bàn đá?" Lý Dũng hỏi. Có thể nói anh là người có khí lực lớn nhất toàn bộ U Minh thành, dù vóc dáng của Lý Triết Tâm vượt qua nam giới thì khi đứng cạnh cũng chỉ tới đầu vai của Lý Dũng."

Không cần, nội dung giao dịch lần này không giống mọi khi, đến lúc chúng ta giao dịch xong thì có thể dùng chiến xa rời đi" Trong nội dung giao dịch lần này còn bao gồm cả chiến xa, đó là chiến xa ! Lý Triết Tâm nghĩ tới chiến xa liền kích động, có chiến xa cũng coi như có một nơi tương đối an toàn.

Nhớ rõ mười hai năm trước, khi mọi người đang cùng nhau di chuyển thì bị lọt vào công kích của dị thú. Những đứa trẻ như bọn họ căn bản không có chỗ nào để trốn, nếu không phải cha cõng cô, chỉ sợ mùi máu tươi sẽ khiến cô bị dã thú xé thành mảnh nhỏ.

Nếu khi đó có một chiếc chiến xa, liệu những đứa trẻ như bọn họ có thể trốn bên trong chiến xa mà không phải trở thành trói buộc như lúc ấy? Ăn thịt nướng, Lý Triết Tâm liền lấy ra từ ba lô một bao rau dưa khô để nấu canh, lại thả vào trong đó một loại thực vật non mềm.

Sống ngoài dã ngoại nhiều năm như vậy, bọn họ cũng tìm được vài loại thực vật có thể ăn. Con người không thể không hấp thu vitamin, vì tìm ra những loại thực vật có thể ăn được, người ở U Minh thành lúc trước không khác gì thuốc thử.

Đem canh được chia uống hết, Lý Triết Tâm ngồi xuống, chờ tin tức từ Tinh Vân thành. Người của U Minh thành lúc đầu luôn tới phụ cận thành thị chờ thợ săn dị thú ra khỏi thành, sau đó hoặc là đánh cướp hoặc là trao đổi. Nhưng làm như vậy cũng chỉ lấy được rất ít những thứ cần thiết, còn rất nguy hiểm.

Cấp cao của liên minh người Hoa vẫn luôn muốn diệt trừ triệt để người của U Minh thành, một khi người của U Minh thành phân tán, thì sẽ có khả năng bị tiêu diêt từng bộ phận.

Cho nên sau khi cha của cô nhận chức thành chủ U Minh thành liền bắt thủ hạ không được phân tán khi hành động, còn phải nghĩ cách tìm người hợp tác. Lúc đầu bọn họ làm giao dịch với trấn trưởng của một tiểu trấn di động, nhưng những thứ mà trấn trưởng có thể cung cấp quá ít.

Lúc này, thành chủ Tinh Vân thành lại tìm tới cửa, tuy rằng làm giao dịch khiến bọn họ mệt mỏi hơn rất nhiều, nhưng ít nhất, người của U Minh thành cũng có thể sống sót ."Đại tiểu thư, có nhân viên kỹ thuật thì những chiến xa bị hỏng lúc trước được chúng ta kiếm về vẫn có thể dùng?"

Lý Dũng ngồi bên cạnh Lý Triết Tâm. Anh là anh trai kết nghĩa của Lý Triết Tâm nhưng đối với Lý Triết Tâm rất tôn kính, đây là em gái kết nghĩa dựa vào chính thực lực của bản thân để đạt được sự tán thành của người ở U Minh thành.

"Có nhân viên kỹ thuật thì cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn rất nhiều. Cho nên, ngay cả tinh hạch của dị thú cấp tám chúng ta cũng phải lấy ra." Dị năng giả ở U Minh thành không thiếu, tinh hạch của dị thú cấp tám cũng rất cần thiết, vào thời điểm mấu chốt, đây chính là một cái mạng!

Hơn nữa, muốn săn bắt dị thú cấp tám dưới sự quản chế chặt chẽ của liên minh cũng không dễ dàng. Hiện giờ bọn họ có thể lấy ra ba miếng cũng vì nhân viên kỹ thuật, công cụ cần thiết và chiến xa có thể sử dụng."Đại tiểu thư, em thật sự phải gả cho một trong những nhân viên kỹ thuật này?"

Lý Dũng chần chờ thật lâu, rốt cục cũng hỏi. Anh là con nuôi của Minh Vương, nên cũng biết một vài chuyện mà người khác không biết, chẳng hạn như để khống chế những nhân viên kỹ thuật này, Minh Vương đã nghĩ tới việc kén rể, để một trong số đó làm con rể của mình.

Nơi có người sẽ có tranh đấu, ở U Minh thành cũng có người đối nghịch với Minh Vương. Minh Vương hiện giờ là người chạy trốn từ thành thị tới, mà phần lớn người của U Minh thành là những người sinh sống bên ngoài dã ngoại lúc ban sơ, bởi vậy sẽ không tránh khỏi có người bất mãn chuyện Minh Vương là kẻ tới sau."

Cho dù em muốn gả cũng không nhất định người khác sẽ muốn lấy." Lý Triết Tâm mở miệng. Ở U Minh thành, cô lớn lên coi như không tồi, nhưng so với những cô gái thiên kiều bá mị trong thành thì cô lại được coi là gì?

Có điều, nếu cha đã có dự định như vậy thì cô cũng muốn cố gắng.  (Thiên kiều bá mị: xinh đẹp, quyến rũ)Cô là con gái của Minh Vương, cũng là đứa con duy nhất của Minh Vương. Từ nhỏ đã lớn lên giữa đám đàn ông con trai, mà thực lực cũng không thua kém phái mạnh.

Cô biết rất rõ, U Minh thành là nơi có nhiều người, muốn nhận những trọng trách này thì nhất định phải nỗ lực hết sức. Hôm nay là ngày Chu Dật Cẩn phải ra khỏi thành. Ngay từ sáng sớm Trần Mộc đã võ trang hạng nặng đi trước, chờ tới khi đoàn xe của Vương gia rời khỏi thành hắn liền lén lút theo sau.

Những chiến xa ra khỏi thành lần này so với lần trước thì ít hơn, cũng chỉ có năm chiếc, đợi tới khi tìm được nơi rộng rãi liền bắt đầu làm thí nghiệm. Trần Mộc dựa người vào chiến xa hai bánh của mình, cách khá xa, chỉ thông qua dao động không khí để theo dõi hành tung của bọn họ.

A Hổ nằm trong túi xách trước ngực hắn, căn cứ theo tư liệu của Chu Dật Cẩn, sau khi ăn tinh hạch thì năng lượng của A Hổ sẽ đầy đủ. Xét theo tình huống hiện giờ, nói không chừng A Hổ còn có thể khai phá dị năng hệ hỏa.

Dị thú cấp chín sẽ có được dị năng, A Hổ là linh thú, không ngờ lại có thể kích hoạt dị năng……Trên bình nguyên của Tinh Vân thành, nơi này vốn có thổ nhưỡng phì nhiêu, hiện giờ toàn bộ lại là sa mạc, mà phần lớn sông ngòi cũng đều đã khô cạn. Có lẽ, chính là hôm nay .

Nhìn thấy nơi làm thí nghiệm càng ngày càng lệch đi, Trần Mộc thở dài, cũng không biết nên nói cảm xúc lúc này trong lòng mình là hưng phấn hay là lo lắng nữa. Mà một người khác cũng có cảm giác bất ổn trong lòng, chính là Chu Dật Cẩn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!