Chương 50: Tranh chấp

Nhìn theo bóng dáng rời đi của Mạc Phi, Tô Kỳ thắc mắc hỏi: "Nguyên soái, ngươi thấy tam hoàng tử phi thế nào?"

"Chỉ cần hắn không dính líu gì tới vị trong cung thì chắc chắn phù hợp với Lâu Vũ hơn Lâm Phi Vũ." Kỷ An Quốc lạnh lùng nói.

Tô Kỳ gật gật đầu, Lâm Phi Vũ có thiên phú tu luyện cao, thiên phú dược tề tốt, tinh thông âm luật, hội họa, cái gì cũng tốt! Nhưng đáng tiếc, hắn lại là đại hoàng tử phi, đứng ở mặt trận đối lập với tam hoàng tử, Lâm

Phi Vũ càng xuất sắc càng ưu việt thì lại càng gây trở ngại cho tam

hoàng tử.

"Lâm thiếu gia cũng thật là, nếu đã chọn đại hoàng tử

thì cũng nên để ý một chút, cứ dây dưa lằng nhằng với tam hoàng tử là

sao a?" Tô Kỳ có chút bất mãn nói.

"Đúng vậy! Thực không biết

đúng mực, mở miệng liền muốn mười cái trận bàn tu luyện, lại còn muốn

lấy không nữa chứ, coi cháu ta là đại gia coi tiền như rác à." Kỷ An

Quốc lạnh lùng nói.

Trước kia Kỷ An Quốc cũng rất vừa ý Lâm Phi

Vũ, hắn cảm thấy Lâm Phi Vũ cùng Lâu Vũ chính là một đôi, nào ngờ đâu

Lâm Phi Vũ lại vứt bỏ Lâu Vũ chọn Lâu Phong, năm đó lúc Lâm Phi Vũ trở

thành đại hoàng tử phi, Lâu Vũ đã bị không ít người cười chê a!

Tô Kỳ cũng có chút phẫn hận, trận bàn tu luyện hiện giờ đắt như tôm tươi,

không biết có bao nhiêu người măm me dòm ngó, Lâm Phi Vũ kia cư nhiên

muốn không làm mà hưởng.

Nếu không phải có tam hoàng tử phi ngăn

cản, nói không chừng trận bàn đã lọt vào tay Lâm Phi Vũ, với quan hệ của Lâm Phi Vũ cùng đại hoàng tử, đại khái là hơn phân nửa số trận bàn kia

sẽ nằm trong tay đại hoàng tử.

Tô gia thân cận với tam hoàng tử

như vậy cũng chỉ xin được có bốn trận bàn tu luyện, lại đòi thêm hai cái từ chỗ Tô Vinh mới đủ để xây dựng một phòng tu luyện cho một trăm

người, người Tô gia vì một trăm vị trí kia mà tranh giành muốn vỡ đầu.

Tô Kỳ nhếch môi cười: "Nguyên soái, nói tới thì đây là lần đầu tiên ta

thấy Lâm Phi Vũ chịu thiệt trước mặt tam hoàng tử a! Tam hoàng tử phi

quả nhiên lợi hại."

Kỷ An Quốc cười lạnh: "Ỷ y Lâu Vũ có chút tình cảm với mình, tên Lâm Phi Vũ kia cứ xem cháu ta như kẻ ngốc, đúng là đáng giận."

Nếu Lâu Vũ thực sự đưa trận bàn cho Lâm Phi Vũ thì chẳng khác nào tiếp tế

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!