Kỷ An
Quốc quan sát Mạc Phi từ trên xuống dưới một vòng, Kỷ An Quốc chỉ có một nữ nhi là mẫu thân Kỷ Dao của Lâu Vũ, sau khi Kỷ Dao mất, Kỷ An Quốc
đặt hết tâm tư lên người Lâu Vũ.
Mạc Phi trở thành vợ Lâu Vũ, Kỷ An Quốc đương nhiên phải điều tra.
Mà những gì Kỷ An Quốc điều tra được hiển nhiên nhiều hơn tin tức được lan truyền trên mạng, tỷ như Mạc Phi tuy bị từ hôn mười bảy lần nhưng trừ
bỏ lần đầu tiên, mười sáu lần sau đều là Mạc Phi chướng mắt đối phương
nên nghĩ ra đủ phương pháp thủ đoạn từ hôn, vô cùng lợi hại.
Mạc Phi bị Kỷ An Quốc nhìn chằm chằm, nhịn không được có chút cứng ngắc.
Kỷ An Quốc cười ha hả nói: "Ngươi cùng Lâu Vũ kết hôn lâu vậy rồi sao không chịu tới thăm lão nhân gia ta a."
Mạc Phi có chút xấu hổ nói: "Nghe nói ngài đang tĩnh dưỡng nên không dám tới quấy rầy."
Kỷ An Quốc gật gật đầu: "Ra là vậy a! Nghe nói ngươi nhập học học viện hoàng gia, đã làm quen chưa?"
"Cũng tạm!" Nếu lão sư không kiếm hắn gây chuyện thì tuyệt vời hơn.
"Mấy ngày trước ta có thấy đoạn văn ngươi tả cháu ta, viết rất sinh động a!" Kỷ An Quốc thực tán thưởng nói.
Mạc Phi quẫn bách cười gượng: "Nào có nào có, ngài quá khen, ta viết cũng không tốt lắm."
Kỷ An Quốc cười cười: "Ngươi không cần khiêm tốn, hiếm có ai tả cháu ta sinh động được như vậy, ta còn nhấn thích a!"
Mạc Phi: "…" Hóa ra một trong số mấy trăm người có mắt nhìn kia có cả Kỷ đại nguyên soái a.
Đột nhiên Kỷ An Quốc nhìn qua Mạc Nhất, ánh mắt có chút suy nghĩ sâu xa.
Mạc Nhất đề phòng nhìn Kỷ An Quốc, Kỷ An Quốc cười cười: "Không cần đề phòng ta như vậy, ta cũng đâu phải là mãnh thú a."
Mạc Nhất không hề thả lỏng, sắc mặt có chút đỏ lên, uy cáp của cao thủ cấp
tám ập tới, Mạc Phi không cảm thụ được, thế nhưng hắn cứ hệt như bị một
ngọn núi đè nặng, xương cốt toàn thân bị đè ép tới sắp nhũn ra.
"Mạc Phi, thực lực của tùy tùng này không tồi a!" Kỷ An Quốc cười nói.
"Nhất Nhất là cao thủ." Mạc Phi lập tức nói.
Mạc Nhất hận không thể xông lên đạp Mạc Phi một cước, quả nhiên Mạc hi vừa dứt lời, uy áp lại tăng mạnh vài phần.
Nhìn bộ dáng đổ mồ hôi như mưa của Mạc Nhất, Mạc Phi rốt cuộc cũng ý thức được không thích hợp.
"Ngoại công, Nhất Nhất vẫn còn nhỏ a!" Mạc Phi lớn tiếng nói.
Kỷ An Quốc thu hồi uy áp, Mạc Nhất lạnh lùng nhìn Kỷ An Quốc, hệt như một con báo con đang vận sức chuẩn bị công kích.
"Không tồi, không tồi, đúng là không tồi." Kỷ An Quốc nhìn Mạc Nhất nói.
Mạc Nhất cẩn trọng nói: "Nguyên soái quá khen."
"Ngoại công!" Lúc này Lâu Vũ đi ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!