Cậu đánh cậu ấy á? Tiểu Thu rót một cốc nước ấm cho tôi.
"Ừ, anh ấy muốn bao dưỡng tớ." Tôi ngồi co mình lại trên sô pha, chịu đựng những cơn co thắt dạ dày liên tục kéo tới, chậm rãi uống nước.
Một lúc sau, đột nhiên tôi quay đầu chạy vào nhà vệ sinh nôn ra.
Tiểu Thu vỗ lưng tôi,
"Dạ dày không ổn mà còn uống rượu."
Tôi thở hổn hển.
Sau khi thở vài hơi và súc miệng, tôi lau hết vết nước còn sót lại trên môi, thực quản lại đột nhiên trở nên bỏng rát.
"Thích nhiều năm như vậy, có đáng không?"
Tôi ngước mắt nhìn bản thân trong gương với đôi hàng mi còn ẩm ướt, vài sợi tóc mái con vẫn còn dính vào trán, sắc mặt lại có chút tái nhợt.
Tiếng oán thán của Tiểu Thu truyền tới từ nơi xa, nghe không được rõ lắm:
"Nếu không phải cậu nhẫn tâm chia tay thì làm gì có anh ấy ngày hôm nay…"
Tôi lại nhớ đến vợ chưa cưới của Phó Trinh.
So với tôi, trên người cô ta có thêm một phần khí chất sáng lạn và tươi đẹp. Tôi mơ hồ nhớ nhiều năm về trước, mình cũng có dáng vẻ như vậy.
Chỉ là sau này tôi ngã đau, đến khi bò ra được khỏi mương thì tất cả đã thay đổi rồi.
Đợi Tiểu Thu hoàn thành công việc của cậu ấy ở biệt thự Vạn Hòa, hai chúng tôi tay nắm tay bước trên con đường trở về căn nhà trọ chúng tôi thuê.
Tôi đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ người anh em của phó Trinh.
"Đường Gia, nếu như cô gặp khó khăn thì tôi có thể sắp xếp công việc cho cô."
Tôi không nói gì, đợi anh ta nói tiếp.
"Tháng sau họ kết hôn rồi. Con người Trương Tiêu Hòa rất tốt, gia cảnh cũng không tệ, cô…"
"Tôi sẽ không đến làm phiền anh ấy nữa đâu, anh yên tâm đi."
Anh ta trầm mặc một hồi, uổng công giải thích:
"Chúng tôi chỉ muốn Phó Trinh sống tốt hơn chút thôi."
Ừ.
Người bạn năm đó, luôn đứng về phía Phó Trinh.
Điện thoại bị cúp, vành mắt Tiểu Thu liền đỏ ửng lên,
"Bọn họ chẳng hiểu gì hết."
Không sao.
"Bởi vì tớ còn phải ở đây một khoảng thời gian nữa nên chắc sẽ tìm một công việc gì đó ở gần nhà cậu."
Lúc phỏng vấn, HR nghi ngờ hỏi:
"Cô có bị trầm cảm không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!