"Sao cậu không giải thích rõ với anh ấy?"
Trong điện thoại, bạn thân Tiểu Thu đang lên tiếng bất bình thay tôi.
Họp lớp kết thúc rất sớm, tôi quấn áo khoác chặt quanh người đứng đón gió lạnh, thở hắt ra,
"Anh ấy có bạn gái rồi."
Đầu bên kia điện thoại chợt im lặng trong khoảng khắc.
Có bạn gái? Tiểu Thu cảm thấy khó mà tin nổi.
Ừ.
Các bạn học đi theo tốp đôi ba người cùng nhau rời đi. Ánh sáng đèn đường khúc xạ trên nền tuyết, giống hệt như thủy tinh vỡ.
"Thật đáng tiếc! Cậu không dễ gì mới gặp được cậu ấy. Nỗ lực lâu như vậy rồi mà."
"Tiểu Thu, không có ai đứng nguyên tại chỗ đợi cậu mãi được đâu."
Có những lời, ngay từ đầu đã không nói, về sau dù có nói ra thì cũng chẳng có tác dụng gì ngoài tăng thêm cảm giác buồn nôn.
Gió lạnh thổi từng cơn làm mắt tôi vừa lạnh lại vừa đau, tôi chớp chớp đôi mắt cay xè, Tớ từ bỏ rồi.
Dù có nỗ lực nhiều năm thoát ra khỏi vũng lầy, muốn hội ngộ với anh một cách tử tế đi chăng nữa thì mọi thứ cũng đã quá muộn rồi.
"Được, về rồi chúng ta nói tiếp."
Nhiệt độ trước Tết đã xuống dưới 0 độ C rồi, bắt taxi rất khó. Tôi đứng một lúc lâu mà tay cũng đông cứng cả rồi.
Màn hình trên điện thoại hiển thị
- Đang tìm tài xế.
Tiếng giày cao gót cộp cộp nện từng tiếng xuống mặt đất từ phía sau truyền tới, kèm theo giọng nói dịu dàng như nước của phụ nữ:
"A Trinh, tuyết đẹp quá."
"Ở bên ngoài lạnh, em ra xe trước đi, lát nữa anh sẽ qua." Giọng nói đặc trưng cho tính cách của Phó Trinh vang lên.
"Vậy anh nhanh lên nhé."
Người phụ nữ đi qua bên người tôi, liếc nhìn tôi một cái đầy ẩn ý.
Sau đó đi càng ngày càng xa tôi, kéo cửa xe ra, động tác này của cô ta vừa hay để lộ ra chiếc vòng trên cổ tay, trông vô cùng chói mắt.
Đó là bảo vật gia truyền của nhà họ Phó.
Chiếc vòng đó từng được đeo trên tay tôi. Về sau khi hai chúng tôi chia tay, tôi đã nhờ người trả lại nó cho Phó Trinh.
Cho nên cô ta không chỉ là bạn gái mà còn là vị hôn thê của anh nữa.
Đám đông đã rời đi hết, chỉ còn lại tôi và anh.
Xe tôi gọi vẫn chưa tới.
Phó Trinh từ đầu đến cuối đứng đằng sau lưng tôi, không nói một lời nào.
Hai người chỉ im lặng đứng đó, tạo thành hai cái bóng chồng lên nhau dưới ngọn đèn đường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!