Sáng hôm sau.
Sau một đêm mây mưa đến mức ga giường ướt nhẹp, Tô Xán mang theo vẻ mặt bơ phờ chìm sâu vào giấc mộng hoang lạc.
Thấy hắn ta đã bất tỉnh nhân sự, những con ngươi nhỏ trong mắt của Liễu Như Yên quay chậm lại.
Theo một tiếng thở phào, chúng nó lập tức dung hợp và tạo thành một con ngươi bình thường giống như bao người khác.
Vươn tay lên lau đi những giọt mồ hôi đang lăn dài trên gương mặt diễm lệ, Liễu Như Yên nhìn cái gối ôm te tua kia, nghĩ thầm:
- Quả nhiên, sau khi cảnh giới của mình đạt Võ Tôn, thời gian duy trì và mức độ ảnh hưởng của Mị Nhãn Tam Đồng Quan đã tăng lên một cách đáng kể.
Thấy Tô Xán ngủ như chết, khóe môi đỏ của nàng nhếch lên.
- Xem như phế! Yên tâm, ngươi còn có giá trị, chưa giết ngươi vội.
Dời mắt tới nơi khác, Liễu Như Yên đứng dậy và bước tới tủ đồ.
Khoác trên người một cái áo choàng màu đen rộng thùng thình, nàng đứng trước gương ngắm nghía và nghĩ thầm:
- Mới chỉ mặc thêm một lớp vải, vậy mà mồ hôi đã tứa ra khắp cả người. Haizz! Dục Viêm Chi Thể a Dục Viêm Chi Thể.
Vì mang loại thể chất biến dị này, nên cơ thể của Liễu Như Yên lúc nào cũng nong nóng như ngồi gần bếp lửa.
Thở một hơi dài, nàng tỏ vẻ bất lực bước đi ra ngoài.
Vừa mở cửa, Như Yên nói to:
- Ngươi không cần đi theo ta.
Lời vừa dứt, Đại Gian lập tức nhảy từ trên cây xuống và đứng trước mặt của tiểu thư, đáp:
- Xin tiểu thư thứ lỗi.
Biết tên cẩu nô tài này không tuân lệnh, nàng hừ một cái, thần ý lập tức phóng ra.
Chứng kiến đôi mắt hạnh kia bừng sáng, khuôn mặt của Đại Gian lộ vẻ bất ngờ.
Hắn dường như không thể tin được, tiểu thư vậy mà đã đạt cảnh giới Võ Tôn, bằng với mình.
- Năm nay nàng ta mới bao nhiêu tuổi? Mình biết rất rõ, đó là 23. Bằng tuổi đó, bản thân đang ở cảnh giới gì?
Nghĩ tới đây, Đại Gian thở dài một cái và ôm quyền đáp:
- Chúc mừng tiểu thư đã tiến giai. Nếu để Liễu Đô Úy biết được tin này, chắc ông ấy mừng lắm.
Nghe vậy, Liễu Như Yên khinh khỉnh đáp:
- Ta đã có thực lực tự bảo vệ bản thân. Kể từ giờ, ta không cần ngươi hộ vệ nữa.
- Nhưng..
Thanh âm của Đại Gian vừa cất lên thì lập tức bị Như Yên cheng ngang:
- Không nhưng nhị gì cả. Nếu ngươi không tuân theo, đừng trách ta lòng dạ độc ác.
Bị uy hiếp, Đại Gian chỉ biết thở dài và đáp:
- Mọi việc theo ý của tiểu thư. Tuy nhiên, nếu như gặp bất trắc gì, mong tiểu thư hãy đốt nó và ném lên bầu trời. Lão nô lập tức tới ngay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!