Chương 23: Tin Đồn

"Bên này".

Thẩm Ngôn vẫy vẫy tay.

"Chờ lâu chưa?" Liêu Tĩnh nhìn đồng hồ: "Hình như tôi không đến muộn".

"Không đâu, do tôi đến sớm".

Nơi đây là cửa hàng bánh ngọt ở bên cạnh trường học, Thẩm Ngôn hẹn riêng Liêu Tĩnh ra ngoài để mặt đối mặt tập duyệt bài phát biểu cho bài tập nhóm của họ.

Liêu Tĩnh được xem như nhóm trưởng của nhóm, thế nên cô rất vui vẻ đồng ý tới đây.

Thẩm Ngôn mở máy tính ra để cô cùng xem bảo thảo.

Có lẽ vì Hoàng Mộng Tuyền không có ở chỗ này nên hôm nay Liêu Tĩnh không quá mức hung dữ, tóm lại cảm giác cô mang đến cho người ta vẫn là một người rất giỏi giang hiền lành lại tràn ngập chủ kiến.

Cô đưa ra không ít ý kiến có tính chất xây dựng cho bài phát biểu của Thẩm Ngôn, Thẩm Ngôn dự định trở về sẽ sửa đổi đôi chút.

Đóng góp ý kiến xong xuôi, Thẩm Ngôn lấy bánh ngọt đã mua trước đó ra.

"Phiền cậu phải vất vả chạy ra đây một chuyến".

Liêu Tĩnh không thèm nể mặt: "Con người cậu cũng có chút điều hòa tổng đấy nhỉ".

(*) Điều hòa tổng - : Điều hòa tổng được biết đến như một giải pháp điều hòa không khí tổng thể được áp dụng cho những công trình lớn như: Siêu thị, văn phòng, biệt thự, trung tâm thương mại...! Nghĩa bóng: Ý chỉ những chàng trai cùng lúc tốt với rất nhiều cô gái như chiếc điều hòa tổng cùng lúc làm mát cho rất nhiều người.

"Hả?"

Thẩm Ngôn cầm bánh ngọt không dám nhúc nhích, kinh ngạc nhìn về phía Liêu Tĩnh.

Liêu Tĩnh nói: "Cậu hoàn toàn có thể nhờ góp ý bản thảo trong buổi họp nhóm, tại sao phải cố ý đơn độc hẹn mình tôi ra ngoài?" Con ngươi sau kính mắt liếc về phía Thẩm Ngôn đang cầm bánh ngọt chocolate, "Lần trước cậu mua cà phê cho Hoàng Mộng Tuyền, lần này lại mua bánh ngọt cho tôi.

Cậu luôn đối xử như thế với các bạn học nữ hả?"

Lời cô nói làm Thẩm Ngôn ngẩn ngơ một lát.

Cậu lập tức suy ngẫm lại, nếu Liêu Tĩnh nhạy cảm như thế hẳn là cô không thể bị Chương Khiêm lừa gạt được.

Thế thì tại sao cô lại có thể dễ dàng tha thứ cho dạng người đầu óc suy tính không đứng đắn này quanh quẩn bên cô?

"Tôi không có ý gì khác..." Thẩm Ngôn mỉm cười nói: "Đây là bánh ngọt tôi mua cho Hoàng Mộng Tuyền, phiền cậu gửi cho cô ấy hộ tôi".

Sắc mặt Liêu Tĩnh hơi biến đổi: "Cho nó? Vậy tại sao cậu không tự đưa?"

"Tôi hơi ngại".

"Thế à, chuyện ban nãy là tôi hiểu lầm cậu, thật xin lỗi." Liêu Tĩnh cứng đờ nói, nhận chiếc bánh từ tay Thẩm Ngôn.

Thẩm Ngôn hỏi: "Hai người ở chung phòng hơn một năm rồi nhỉ?"

"Sao cậu biết?"

"Hoàng Mộng Tuyền kể".

Liêu Tĩnh không hỏi thêm, áp suất bầu không khí quanh người cô hơi biến đổi.

"Ở chung một phòng lâu như thế, hẳn là cậu hiểu cô ấy lắm nhỉ?"

"Quan hệ hai chúng tôi không tốt".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!